GIAO DỊCH ĐÁNH MẤT TRÁI TIM CỦA TRÙM XÃ HỘI ĐEN - Trang 310

Lãnh Thiên Hi nghe cô nói vậy, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó anh ta nhẹ nhàng vỗ lên vai cô, trấn an: “Chỉ cần người không làm
sao là được rồi, nhất định là cô sợ lắm, không sao đâu, mọi chuyện đều đã
qua rồi”.

Anh ta cũng không hỏi nhiều nữa. Dù rất tò mò vết thương trên người

cô, lại càng băn khoăn về những vết hôn kia, nhưng cô đã không muốn nói
thì anh ta cũng không muốn ép buộc, nơi mềm mại nhất từ đáy lòng đã bị
cô gái này chạm đến.

Khi hơi thở ấm áp của Lãnh Thiên Hi bao vây lấy cô, Thượng Quan

Tuyền không nhịn nữa, nước mắt thi nhau rơi như những hạt trân châu,
từng viên từng viên một rơi xuống, khuôn mặt tuyệt mỹ càng làm người ta
đau lòng.

Từ lúc đi theo Niếp Ngân, cô đã quên khóc là như thế nào, dù có muốn

phát tiết, Niếp Ngân cũng dạy cô chỉ có thể kiên cường và cố gắng che đậy.
Có lẽ cô không có một tuổi thơ vui vẻ, nhưng cô có ước mơ và hy vọng, mà
hy vọng đó chính là Niếp Ngân.

Nhưng, lúc này khi gặp được Lãnh Thiên Hi, tất cả đều thay đổi, cô

giống như đã mất tất cả mọi thứ.

Khi cô cảm nhận được sự ấm áp của Lãnh Thiên Hi, vẻ kiên cường đã

hoàn toàn biến mất. Từ nhỏ đến lớn cô chỉ biết đến huấn luyện, đấu đá
nhau, chưa từng có ai quan tâm cô như vậy, trong lòng cô không kìm được
tủi thân mà khóc.

Lãnh Thiên Hi kéo cô vào lòng, đáy mắt tràn ngập vẻ dịu dàng, bàn tay

ấm áp của anh ta nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Tuyền lên,
giọng nói trầm thấp lại có phần dịu dàng che chở: “Ngoan, đừng khóc…”.

Anh ta cảm thấy tâm tình của mình cũng bị nước mắt của cô gái này lây

sang, vậy nên anh ta cúi người xuống, hơi thở đàn ông khêu gợi mà ôn hòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.