Mịch Nhi giận dữ nghiêng đầu sang chỗ khác, cô chính là tức ở điểm này,
anh Tiểu Bạch rõ ràng cũng không có làm gì, thì có vô số phụ nữ dính vào,
nếu có một ngày anh làm cái gì, vậy còn được! Toàn bộ phụ nữ trên thế giới
này không phải cũng muốn nhào lên rồi!
"Em ghen?" Liên Tĩnh Bạch đưa tay tháo cái mắt kính che kín hơn nửa
mặt Mịch Nhi xuống, lộ ra một đôi mắt tím tinh xảo, thanh lệ rất mị hoặc
trên mặt cô. D.D.L.Q.D
Mỗi lần anh lấy mắt kính của Mịch Nhi xuống trong lòng đều cảm thấy
may mắn, thật may là Mịch Nhi vì tránh khỏi các đào hoa loại phiền toái ở
trường học, che đậy một phần vẻ đẹp của cô, cô vừa vì đi theo học tập thầy
hướng dẫn bây giờ mới vào học viện, hàng năm liền sống trong phòng thí
nghiệm của trường học, lại giấu hai phần xinh đẹp. Nếu không, để cho cô
vợ nhỏ xinh đẹp như vậy linh động như vậy sống ở đại học có nhiều nam
sinh như lang như hổ, người nổi máu ghen nhất định chính là anh!
"Ghét à! Lấy mắt kính của em làm gì!" Mịch Nhi cau mày, mắt kính bị
lấy, cô có một loại cởi ra màng bảo vệ lo lắng, "Trả em ——"
" Tại sao lại che khuất đôi mắt xinh đẹp như vậy?" Liên Tĩnh Bạch cưng
chiều nhìn đôi mắt màu tím rực rỡ của cô, "Hơn nữa cho dù mang mắt kính
bình thường mắt cũng sẽ rất mệt mỏi, anh làm sao nhẫn tâm!"
"Hừ, miệng lưỡi trơn tru!" Mịch Nhi nghiêng đầu, không để ý đến anh
nữa.
Khóe miệng Liên Tĩnh Bạch cười khẽ, nâng mái tóc dài của Mịch Nhi,
siết chặt vành tai trái của cô, ngón tay dài dừng lại trên khuyên tai ở bên tai
cô. Đây là thói quen lớn nhất mấy năm gần đây anh dưỡng thành, để cho
anh có một loại hoàn toàn nắm được Mịch Nhi trong tay, cô cảm giác cũng
không có chỗ trốn nữa.