GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 272

cũng sẽ trở lại ăn cơm . . . . ."

Nhưng ai biết, cô vừa ra khỏi cửa, chính là đi biệt năm năm.

Ngày xuân giữa trưa, không khí trong lành, trời trong nắng ấm, vườn hoa

yên tĩnh, hoàn toàn mang bầu không khí ấm áp.

Một đôi xinh đẹp đang cùng nhau đi trong biển hoa rực rỡ, tay phải Liên

Tĩnh Bạch nắm chặt tay cô gái thanh lệ, một phút cũng không chịu buông
tay. Cho dù chỉ là lẳng lặng đi ở trên đường, trên mặt anh cũng vẫn mang
theo mỉm cười cưng chiều, tình cảm đối với cô gái bên cạnh thương yêu
không lời có thể nói được.

Đi tới một lùm hoa Tử Đằng, Liên Tĩnh Bạch không nhịn được ôm lấy cô

gái, cúi đầu, đôi môi hoàn mĩ đặt lên đôi môi đỏ mọng của cô gái, nụ hôn
nhiệt tình hết sức căng thẳng, đôi môi vuốt ve môi lưỡi quấn quít, thoáng
chốc thiêu đốt khắp bầu không khí.

"Mịch Nhi . . . . . . Mịch Nhi --"

Liên Tĩnh Bạch hôn sâu, tình cảm dịu dàng giống như nước sông kêu tên

của cô gái đó, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, anh liền cảm thấy có gì không
đúng, lập tức giật mình tỉnh lại khỏi trong giấc mộng.

Liên Tĩnh Bạch mờ mịch mở mắt, đập vào mi mắt chính là con chó trắng

Alaska nhà mình. Móng trước của George bám lấy thành giường, thân thể
to lớn bao phủ đầu anh, đang đưa ra đầu lưỡi hồng hồng, liếm láp gò má
của anh!

"George, ai cho mày vào phòng tao đấy!" Liên Tĩnh Bạch hét lớn với con

chó, một tia buồn ngủ cuối cùng lập tức biến mất.

"Gâu Gâu!" George lại vẫn không chịu rời đi, cọ tới cọ lui trên áo của anh

lấy lòng, bộ dạng có chút nũng nịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.