GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 375

Điều này nói lên cái gì, sự kiên nhẫn của Mịch nhi đã có tiến bộ rất lớn,

đồng thời chứng minh thêm cô đang hối hận vì năm năm xa cách này, cô
đang cố gắng bồi thường cho anh, cho dù mình cũng không hề thích, cô
cùng anh đối mặt sóng gió thương trường nổi lên bốn phía.

Mịch Nhi dựa vào lưng Liên Tĩnh Bạch, dùng mặt không ngừng cọ vào

cổ anh, làm nũng y hệt đứa trẻ: "Không phải nhàm chán, mà là cực kỳ nhàm
chán! Phim truyền hình, hoạt hình gì cũng đều đã xem xong, trò chơi tiểu
thuyết diễn đàn cái gì cũng thấy chán, em có thể không tẻ nhạt sao! Ngày
ngày cùng anh tới công ty, mà em cái gì cũng không được làm, nếu không
cùng anh diễn trò thì thực sự rất chán, rất nhàm chán --"

Mịch Nhi lắc đầu một cái, cảm khái nói: "Nhất định số mạng của em rất

số khổ, không thể hưởng phúc! Trước kia mỗi ngày đều cầm dao phẩu
thuật, mặc dù mệt đến ngón tay cũng không nhấc lên được, nhưng tinh thần
vẫn rất vui vẻ, không giống như bây giờ có thời gian dài rảnh rỗi, lại phiền
não chết được. . . . . ."

Liên Tĩnh Bạch yên lặng nghe Mịch nhi oán niệm không ngừng, lặng lẽ

ghi nhớ từng lời nói của cô, chắt lọc nó để có được những thông tin quan
trọng với anh.

Đến bây giờ cô vẫn không kể cho anh nghe những việc đã xảy ra trong

năm năm kia, anh chỉ có thể tự lực gom góp lại những thông tin ấy trong
mỗi lần cô vô ý để lộ vậy.

Cô nói mình trước kia cứu người lên đến con số khổng lồ như thế, bận tối

đầu tối mặt, nơi nào có thể khiến cô bận đến như thế? Đến tột cùng là nơi
nào lại thiếu bác sĩ, nhưng số người bị thương lại nhiều như vậy?

Mịch Nhi còn nói công việc khổ cực như thế nhưng cô lại rất vui vẻ, điều

này nói rõ đối với cô công việc này có ý nghĩa rất lớn, không chỉ là cứu
sống người khác, đúng hơn đó là một sự an ủi về tinh thần. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.