GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 463

không kỳ lả, cho tới bây giờ cô đều không e ngại, sợ hãi.

Nhưng đây chắc chắn là lần đầu tiên cô chính mắt thấy sinh mạng biến

mất, lần đầu tiên trải qua tất cả bác sĩ đều không thể không đối mặt với
những cảm xúc tiêu cực, đó chính là bất lực với bệnh nhận khi đó, trơ mắt
đau xót nhìn bệnh nhân ra đi ——

Y thuật của Mịch Nhi đã sớm xuất thần nhập hóa, cho tới nay, cô trị bệnh

cho bệnh nhân nào cũng bị anh và dì Tố cẩn thận sàng lọc qua, vì bảo vệ cô,
Mịch Nhi của năm năm trước từ trước đến nay cũng không gặp qua tình
huống bệnh nhân ra đi lúc mình đang chữa bệnh, bệnh nhân đưa tới chỉ cần
còn hơi thở, cô đều có thể toàn lực cứu sống. Nhưng lần đầu tiên cô không
cấp cứu cho bệnh nhân thành công, thực ra là trong năm năm cô rời xa quê
hương không cóngười khuyên bào, bệnh nhân chết đi đó, lại là một người
cô quen biết.

Đối với lời thể trở thành bác sĩ cực giỏi của Mịch Nhi mà nói, trơ mắt

nhìn đứa trẻ trên giường bệnh chết đi, dao giải phẩu của mình hoàn toàn
không có cách nào cứu sống sinh mạng đáng yêu đó, đây là loại đau khổ
như thế nào!

Thì ra là, Mịch Nhi vẫn không muốn nói ra đoạn chuyện cũ kia, lại là vì

đoạn ký ức kia đau đớn như thế!

Lòng Liên Tĩnh Bạch vô cùng rối bời, là anh trở thành hung thủ ác độc

nóng giận và ép cung, hung hăng xé mở những nỗi đau thầm kín kia, khiến
Mịch Nhi không thể không đối mặt với chuyện nghĩ lại mà đau đớn kia, cô
chỉ là đơn giản kể lại sự kiện kia, cũng đã nhanh đến bờ vực của sự sụp đổ
rồi, mới có thể khóc thành như vậy!

"Thật xin lỗi, Mịch Nhi . . . . . . Anh không biết chuyện là như vậy, thật

xin lỗi, đã khiến em đau lòng. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch yêu thương cúi người,
anh kéo Mịch Nhi tê liệt ngã xuống trên đất vào lòng, không ngừng nói xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.