GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 481

"Mịch Nhi . . . . . . Em vĩ đại cao thượng như vậy, khiến anh tự ti mặc

cảm không cách nào nhìn thẳng rồi. Em cao cả cống hiến sức lực vì hòa
bình nhân loại, chói lóa mê hoặc như vậy." Liên Tĩnh Bạch nhìn Mịch Nhi,
lần đầu tiên anh cảm thấy thân thể nho nhỏ này ẩn chứa tâm hồn cao thượng
như vậy, lấp lánh chói mắt như thế.

Mịch Nhi đã trường thành thành người con gái chín chắn làm người khác

chú ý như vậy, kiến anh yêu mến ngưỡng mộ như vậy.

Mặc dù cô xuất thân cũng là tiểu thư quyền thế, nhưng cho tới bây giờ

cũng không có những thói quen phung phí kiêu căng thứ kia, cô ngây thơ
đáng yêu tràn đầy lòng hiếu kỳ và đồng cảm, cô yêu thích y học có thể quên
ăn quên ngủ, có thể đi sớm về khuya vì nghiên cứu nguyên nhân phát bệnh,
vì cứu chữa bệnh nhân, ngay cả an toàn cũng có thể không để ý.

Anh luôn cho rằng, khi cô cầm ống nghe bệnh và dao giải phẩu khám và

chữa bệnh cho bệnh nhân, là nghiêm túc nhất xinh đẹp nhất, anh có thể
tưởng tượng, Mịch Nhi lấy thân thể ngàn vàng phấn đấu quên mình lao đầu
vào quốc gia hỗn loạn nhất nguy hiểm nhất chăm só người bị thương, vậy
thật thánh thiện tốt đẹp bao nhiêu.

Mịch Nhi như vậy, khiến anh không thương sao được, khiến anh buông

tay sao được!

"Anh đừng giễu cợt em, nói như vậy em thật không quen! Anh biết, em

sẽ không nghĩ nhiều như vậy, sẽ không đạt tới loại trình độ đó, em cũng chỉ
là nhất thời mê muội, dứt khoát kiên quyết làm." Mịch Nhi có chút đỏ mặt,
cảm giác mình không đáng được anh khen như vậy.

Cô biết quyết định đó chẳng qua là thân thể kích động, chẳng qua là lúc

đó quyết định làm việc nghĩa không được chùn bước, cho tới bây giờ cô
cũng không nghĩ qua cái gì tình cảm cao thượng sâu đậm cái gì lòng nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.