GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 490

chốn lằn ranh, nghe xa xa truyền tới tiếng súng, em và Mặc Đức rất nhanh
liền nằm xuống thân muốn thoát khỏi lửa đạn, nhưng là, nhưng là một viên
đạn, cứ như vậy bay tới —— "

Khóe mắt Mịch Nhi chợt bắt đầu ẩm ướt, cô vùi mặt vào trong ngực Liên

Tĩnh Bạch, tâm tình kích động nức nở nói: "Mặc Đức là đứa ngốc! Em ấy
cũng không phải không biết em mặc áo chống đạn, tại sao lúc viên đạn bay
muốn đáp xuống chúng em, nhào tới đè trên người em giúp em chặn lại!
Thân thể nho nhỏ của em ấy chẳng lẽ có thể đỡ đạn sao, tại sao phải làm
như vậy! Cho dù em ấy không cứu em, viên đạn đó đối với em mà nói cũng
sẽ không trí mạng, em có thể chỉ tổn thương duy nhất là mặt không có che
thôi, nhưng em ấy dùng thân thể giúp em chặn, hao tổn cả sinh mạng a ——
"

"Mịch Mhi, đừng đau lòng... Đúng vậy, đó là một đứa nhỏ ngốc, thế nào

ngốc như vậy..." Liên Tĩnh Bạch bị lời giải thích của cô làm cho kinh hãi
rồi, anh còn tưởng rằng đứa nhỏ tên Mặc Đức đó vì bị thương quá nghiêm
trọng, Mịch Nhi mới không thể cứu chữa tính mạng của nó, ai nghĩ đến,
Mặc Đức lại vì cứu Mịch Nhi, mới bỏ mạng!

Đối với anh mà nói, Mịch Nhi giữ mạng an toàn tuyệt đối không thể bị

thương đây là chuyện phải đặt ở vị thứ nhất, nhưng nếu như cô không tổn
hại một cọng lông nào phải thay vào là sinh mạng một đứa trẻ vô tội, anh sẽ
hết sức đau lòng và mâu thuẫn...

Nếu như lúc ấy anh ở bên cạnh Mịch Nhi gặp phải tình huống đó, anh

nhất định sẽ không do dự liều mình cứu Mịch Nhi, cho dù mình sẽ bị
thương nặng hay bỏ mạng, anh cũng không muốn cô gặp một chút nguy
hiểm nào. Mịch Nhi nói mặt cô không có che đậy, chỉ cần cô có một chút
thương tổn sẽ đau đớn gấp đôi, anh tuyệt đối không để cô bị tổn thương trên
mặt, cho dù bỏ ra tiền bạc gấp đôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.