GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 505

vứt cho em ấy. . . . . ." Mịch Nhi xoa xoa mi mắt, tùy tiện thay đổi vấn đề,
tiếp theo lại chuyển trở về nghi vấn của mình, "Còn có một vấn đề, rốt cuộc
chỗ này có cảnh sắc gì. . . . . ."

"Bây giờ "Dĩ Mặc đang tới nước Mỹ xử lý chuyện của FL rồi, chúng ta

không gặp được nó, chuyện của công ty cũng đủ khiến nó sứt đầu mẻ trán,
nó không có cơ hội đến đánh anh đâu." Liên Tĩnh Bạch nhẹ nhàng cười,
trực tiếp kéo Mịch Nhi nằm lên trên giường, "Còn một vấn đề khác anh lại
không thể trả lời rồi, tốt nhất em nên ngủ một giấc, chờ em tỉnh ngủ có tinh
thần, anh sẽ mang em nhìn phong cảnh nơi này! Bây giờ, em phải kiên nhẫn
cất lòng hiếu kỳ, đến lúc đó bộc phát!"

"A, anh vẫn không cho em biết. . . . . ." Mịch Nhi ngáp cái lười biếng,

cuối cùng cô không thể chịu được cơn buồn ngủ, mí mắt khép lại đã thiếp
đi.

Liên Tĩnh Bạch dịu dàng giúp cô đắp kín chăn, cũng nhẹ nhàng nằm bên

cạnh cô, cho dù anh đã không còn trong những ngày tháng gian khổ tại
đoàn du lịch, nhưng thói quen anh cùng Mịch Nhi ngủ chung vẫn không
thay đổi. Anh không có cách nào tiếp nhận việc trong lúc ngủ không có cơ
thể ấm áp của cô bên cạnh, tuyệt đối sẽ không thả cô rời khỏi lần nữa.

"Ngủ ngon, ngày mai, nhất định sẽ không để em thất vọng." Liên Tĩnh

Bạch nhẹ nhàng ấn một nụ hôn lên trán Mịch Nhi, sau đó dùng ngón tay
chải chuốt sợi tóc bằng phẳng, bàn tay không tự giác sờ đến khuyên tai trên
tai trái cô, động tác Liên Tĩnh Bạch dừng lại.

Anh cảm thấy dấu vết lồi lõm trên viên kim cương, ở trong lòng lặng lẽ

đối nói với Mặc Đức ở nơi xa lạ︰"Tôi rất cảm tạ cậu đã cứu tính mạng
Mịch Nhi, thay tôi bảo vệ an toàn cho cô ấy, nhưng cậu cũng đồng thời
mang cho cô ấy vết thương, mà vết thương này cứ giao cho tôi, tôi sẽ triệt
để chữa khỏi tất cả. Mặc Đức, cậu cứ an tâm đi đi --"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.