GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 730

rĩ gầm nhẹ, "Anh cũng đừng tưởng rằng mỗi ngày đều được hưởng thụ như
vậy, hôm nay chỉ vì em thấy vui vẻ cho nên mới làm! Bây giờ mau chóng
xoay người sang chỗ khác ngủ đi, cái gì cũng không được nói! Về sau em
thích làm thế nào với anh thì làm thế đó, quyền chủ động cho chuyện này ở
trong tay em, anh không có tư cách yêu cầu em! Mau đi ngủ đi, một chữ
cũng không được phát ra!"

Liên Tĩnh Bạch há miệng, nhưng khi nhìn Mịch Nhi quấn mình giống

như cái kén, nghe trong lời nói của cô không che giấu được xấu hổ và tức
giận, anh đành thu lại tất cả câu chuyện.

Anh không biết tại sao cô chịu làm đến loại trình độ này, nhưng anh đã

biết, để làm ra chuyện này nhất định Mịch Nhi đã hạ quyết tâm thật lớn từ
bỏ rất nhiều cảm giác xấu hổ, bây giờ cô xù lông như thú con, nếu như anh
dám trêu chọc một câu nữa, nếu như còn muốn tiếp túc đề tài này nữa, nhất
định sẽ bị Mịch Nhi cho rằng có được tiện nghi mà còn ra vẻ, cố ý muốn
trêu chọc cô mà nhắc tới chuyện mất mặt.

Mịch Nhi sẽ không cố kị chút nào đánh lại.

Cô là người tinh quái như vậy, không thể dùng lời lẽ bình thường tính

toán, chuyện tối nay, mặc dù đã xảy ra hết sức kích thích không chút chân
thật nào cả, mà ngay đêm bọn họ đính hôn, có lẽ cũng không tính là chuyện
vượt khuôn.

Cho nên, anh quyết định, mình phải ngoan ngoãn nghe lời, một câu cũng

không nói mà đi ngủ.

Còn nhiều thời gian, anh có đầy đủ thời gian để cùng Mịnh Nhi ở chung

thảo luận, về vấn đề * *, anh càng phải có kiên nhẫn từ từ mà tính, từ từ
cùng cô tính toán từng chút.

Nhưng mà, đã qua bốn ngày, cho đến khi vết thương trên chân Mịch Nhi

hoàn toàn lành lại không lưu vết sẹo, Liên Tĩnh Bạch cũng không có cơ hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.