muốn giả bộ hào phóng tao nhã, mà vị tiểu thư này lại lớn tiếng ồn ào,
giống như nhà giàu mới nổi đến nơi này hoang phí, lại bị giá tiền hù chêt!
Huống chi, lớn tiếng ồn ào ở nơi công cộng, nhiễu loạn mọi người dùng
cơm, cái này chính là không đủ biểu hiện gia giáo, khó có thể đi tới nơi
thanh nhã!
Ánh mắt mọi người không khỏi nhìn về phía người đàn ông đối diện với
cô gái, bọn họ đã sớm chú ý tới vị khách tuấn mỹ này, đàn ông thì ghen tỵ
khí chất tướng mạo của anh, còn phụ nữ lại dùng ánh mắt tán thưởng say
mê, chẳng qua, bây giờ mọi người chỉ có thể cảm thán nhìn, rõ ràng ánh
mắt của anh có vấn đề, mang theo một cô gái như vậy vào xã hội quý tộc,
chỉ có làm trò cười cho mọi người!
"Lâm Lâm, nhỏ giọng một chút!" Trên trán Triển Dĩ Mặc rớt xuống mấy
vạch đen, vội nhanh tay lẹ mắt giữ chặt cô, "Cô kêu cái gì, không phải
chúng ta định gọi món ăn ư, cô cứ việc gọi món cô thích, không cần lo giá
tiền!"
"Làm sao có thể mặc kệ!" Lâm Lâm dứt khoát ném thực đơn cho anh,
không thể tin được kêu lên, "Anh nhìn xem, bò bít-tết 3888, rau quả salad
666, đến trà sữa đều muốn 99! Cái này rõ ràng chính là hắc điếm, cho dù tôi
ăn cơm tây ở chỗ khác, cũng không dùng hết 100, nhà hàng này kiếm tiền
thâm hiểm như vậy!"
"Bình tĩnh một chút, cô hãy nghe tôi nói. . . . . ." Lần đầu tiên Triển Dĩ
Mặc cảm thấy vô lực như vậy, anh nhẹ giọng trấn an Lâm Lâm đang kích
động , "Đắt là có lý do để đắt, hoàn cảnh nơi này, nguyên liệu nấu ăn, phục
vụ đều là tốt nhất, tất cả đều phải dùng tiền! Cô không phải lo lắng chuyện
tiền, dù có gọi tất cả đồ ăn một lần, tôi vẫn trả tiền được….”
"Có tiền cũng không thể xài thế này . . . . . ." Lâm Lâm bĩu môi, "Tôi
nhìn thấy nơi này đâu có đáng giá gấp mười gấp trăm lần như vậy! Chúng