GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 880

ta đổi nhà hàng khác không được sao, từ nhỏ đến lớn tôi đều ăn đồ ở cô nhi
viện, cho nên dạ dày tôi không tiêu nổi những thứ nàu đâu. . . . ."

"Thôi, để tôi gọi món giúp cô, tôi nhất định phải ăn ở chỗ này, cô ăn cay

à..."." Triển Dĩ Mặc cũng không cùng cô phân rõ phải trái nữa, anh thật sự
không có biện pháp với người luôn luôn lấy ăn no làm hạnh phúc lớn nhất,
đàm luận xã hội thượng lưu theo đuổi tinh thần hưởng thụ.

"Vì sao lại là chỗ này... Đắt quá! Trên mặt Lâm Lâm hiện sự đau lòng,

nhăn nhó khó chịu một lúc lâu, cô nói. "Vậy lấy cho tôi thứ rẻ nhất ấy, một
ly trà sữa là được rồi.

Vốn nên thích ý vui vẻ ăn bữa tối, Triễn Dĩ Mặc hầu như ăn mà toàn thân

khó chịu, đối diện với Lâm Lâm, khiến cho anh trở thành tâm điểm của nhà
hàng.

Anh là người may mắn duy nhất, cũng may hôm nay không có người

quen, nếu không hôm nay sẽ trở thành trò đùa của cả giới thượng lưu thành
phố K.

Trong lòng Triển Dĩ Mặc không khỏi có chút hối hận, hình như hôm nay

anh không nên mời cô gái này cùng ăn cơm, vừa mới bắt đầu đã hấp dẫn sự
chú ý của anh bằng sự thiện lương, nhưng bây giờ, anh muốn mang cô tới
ăn đồ ăn ngon nhất, dẫn đến hai người lúng túng đến mức xấu hổ không thể
nuốt trôi.

Có lẽ, cho dù muốn thử ở cùng với một cô gái bình thường khác, ít nhất

anh phải lựa chọn người có tiếng nói chung.... . . . . .

”Tôi đi toilet, cô ăn trước đi.” Cuối cùng, Triển Dĩ Mặc buông dao nĩa

xuống, cũng không nhìn được việc cô đang phấn đấu cầm dùng bít tết.

Khi anh ở trong toilet bình ổn lại cảm xúc, chuẩn bị trở về chỗ thì có

người gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.