GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 31

Cơn ớn lạnh liền ập đến tấn công Hải Minh, khiến anh run lên mấy cái

liên tục. Anh chui rúc vào chăn theo bản năng, sợ hãi mở to mắt.

Không thể nào. Không phải như mình nghĩ đâu

一anh tự an ủi mình,

đó chỉ là ảo giác mà thôi. Hôm nay thực sự quá mệt mỏi rồi, thần kinh căng
thẳng nên gặp ảo giác mà thôi.

Nhưng mà không biết tại sao, anh càng nghĩ như thế, lại càng cảm

thấy sợ hãi lạ lùng. Lúc này, anh lại phát hiện một vài điều mới. Ban nãy
lúc anh vào phòng thì đã đóng cửa lại rồi, nhưng mà bây giờ cửa lại đang
mở.

Lúc nãy anh đã đóng cửa lại chưa nhỉ? Chưa đóng sao? Anh hỏi đi hỏi

lại bản thân, lại không cách nào tìm được câu trả lời trong khi đầu óc đang
hỗn loạn thất thường thế này. Anh chỉ cảm thấy bản thân mình đang run lẩy
bẩy, lỗ chân lông toàn thân đều dựng đứng lên, anh sợ hãi bất an nhìn lên
trần nhà, tường và bàn, ghế, cảm giác trong sự yên tĩnh chết người kia có
một thứ gì đó đang trốn ở sau chúng, nhìn anh một cách u ám thèm thuồng.
Trong lòng anh đột nhiên nảy ra một cảm giác kinh hãi khó tả.

Căn phòng này đã bất giác xuất hiện thêm một người nữa.

Hải Minh hít thở sâu, cơ thể trở nên lạnh lẽo khó tả. Anh không dám

nghĩ nữa, ra lệnh cho bản thân nhắm mắt lại, nhưng không cách nào khép
lại những cảnh tượng kinh dị trong đầu. Sau khi nhắm mắt lại, những thứ
đó cứ đồng loạt từ trong bóng tối nhảy ra, nhào tới trước mắt anh.

Anh không biết đêm nay làm sao mà ngủ được đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.