GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 30

thôi. Là anh và tên trợ lý kia đoán bậy nên mới chú ý quan tâm đến hai tấm
ảnh đó như vậy. Nghĩ như vậy, Hải Minh cảm thấy an lòng hơn rất nhiều.

Sau khi yên tâm rồi, cơn buồn ngủ ngay lập tức liền tấn công Hải

Minh, anh ngáp mấy cái, chuẩn bị súc miệng rửa mặt để đi ngủ.

Sau khi ở trong nhà vệ sinh súc miệng và tắm xong, Hải Minh đi đến

một căn phòng trong studio, đây thực ra là phòng ngủ của anh, chỉ có một
cái giường và một cái tủ nhỏ đặt trên đầu giường. Hải Minh bật cái đèn bàn
trên chiếc tủ ở đầu giường, rồi lại nằm lên giường, tiện tay vớ lấy quyển
tiểu thuyết bên cạnh. Đây là thói quen lâu năm của anh, trước khi ngủ phải
đọc sách một hồi mới ngủ được.

Trình tự này hôm nay giống như theo thủ tục, chỉ tiến hành mất hai

mươi phút, mí mắt của Hải Minh không mở nổi nữa rồi, trên thực tế, đây
vốn dĩ là mục đích chính của việc đọc sách trước khi đi ngủ của anh. Rất
nhiều tiểu thuyết hiện nay, chẳng có hiệu quả gì khác nhưng tuyệt đối có
đóng góp rất lớn đối với việc điều trị mất ngủ.

Hải Minh ngáp liền mấy cái, anh lau nước mắt ứa ra, đặt sách bên gối,

rồi lại theo thói quen giơ tay phải lên tắt cái đèn bàn trên chiếc tủ ở đầu
giường.

Anh mò mẫm mấy lần ở bên hông tủ, không ngờ lại sờ trúng một vật

mềm mềm.

Hải Minh ngạc nhiên trong lòng, nhanh chóng rụt tay lại, rồi lại

nghiêng mặt qua nhìn.

Trên chiếc tủ đặt ở đầu giường chỉ đặt mấy món đồ : đèn bàn, điện

thoại, đồng hồ báo thức và một cái hộp vuông, đâu có vật nào mà tay sờ
vào thấy mềm giống như vậy. Hơn nữa, điều càng khiến anh sởn gai ốc hơn
là, thứ mà anh sở trúng khi nãy... dường như là tay của một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.