GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 165

Nguyên tăng nhiệt độ điều hòa lên rồi tới bên giường. Nhìn dáng vẻ ngủ

ngon của Hạ Chi, anh chỉ khẽ lắc đầu cười, không tin là cô đã 22 tuổi. So
với Phượng mới chỉ 19 tuổi thì đúng là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.
Cô quá vô tư, có lẽ do được ông anh trai bao bọc quá mức từ nhỏ rồi nên cô
luôn vô ưu vô lo như thế. Anh cũng sẽ phải cố gắng để cô không mất đi sự
hồn nhiên đó. Anh muốn làm cho cô hạnh phúc.

Nguyên kéo chăn cho Chi rồi đặt lên má cô một nụ hôn. Từ một chàng

công tử đến bản thân còn không lo nổi, sau khi quen Hạ Chi, anh phải lo
cho cô gái mất trí nhớ và luôn lơ đễnh này từng ly từng tý một. Từ việc hay
cáu bẳn vì luôn phải mang theo một cái đuôi bất đắc dĩ, bây giờ anh lại chỉ
muốn cái đuôi ấy thực sự gắn chặt vào với mình. Cuộc sống vắng cô chắc
sẽ vô cùng tẻ nhạt?

Nguyên bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại inh ỏi. Mặt trời đang

lên từ phía biển, gió thổi qua khung cửa sổ mát lạnh. Nguyên nhìn màn hình
xem người gọi đến và thề sẽ đánh hắn một cái nếu hắn ở đây lúc này.

-Mày có cần nhớ tao tới mức vừa sáng ra đã gọi thế này không?

-A… a… xin lỗi nếu gọi khi mày đang tập thể dục với một máy tập 45kg

và có số đo ba vòng đủ làm cháy cả bãi biển Cát Bà.- Đầu bên kia Vincent
đang cười lên hô hố một cách vô cùng thô bỉ.

-Tao thề sẽ cho mày ăn đòn ngay khi thấy mày.- Nguyên chửi ầm lên,

nhưng không hiểu sao tự nhiên anh lại đỏ mặt trước lời trêu chọc vừa rồi
của thằng bạn. Chẳng phải hai thằng vẫn nói chuyện về gái gú bỗ bã như
thế hay sao?

-Tao nói đúng à? Dạo này mày khỏe hơn đấy nhỉ?

-Cuối cùng là mày đánh thức tao vì việc gì?-Nguyên vội đánh trống lảng,

lên giọng nghiêm túc hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.