GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 177

-Anh xin lỗi.- Nguyên giờ mới sực tỉnh và thấy thấy hối hận về sự thô lỗ

của mình. Gần đây anh thường không kiểm soát được hành động của bản
thân mỗi lần ở gần Hạ Chi.

-Ai cần anh xin lỗi.- Hạ Chi phụng phịu.

-Thôi, đừng giận anh nữa. Anh hứa lần sau sẽ nhẹ nhàng.- Nguyên ôm

lấy cô qua lần chăn mỏng, khẽ vỗ về.

-Còn có lần sau sao?- Chi hờn mát, nói.

-Có chứ. Sao lại không? Anh còn muốn sinh thật nhiều con gái để được

đặt những cái tên thật hay và mua thật nhiều váy diện cho chúng.

-Anh tự đi mà sinh ấy.

-Không được, anh muốn con anh giống em mà. Thôi, đừng giận anh nữa.

Tại cứ nghĩ đến thằng cha mặt trắng ấy là anh không kiềm chế nổi mình
nữa. Anh ghét tất cả những thằng đàn ông nào ở gần em. Cả thằng cha Hải
Long kia. Cả tên mặt trắng đó.

-Anh có tin em không?- Chi đột ngột hỏi.

-Em ngốc như thế làm sao mà lừa nổi anh.- Nguyên dí tay vào trán cô

cười.

-Vậy anh có tự tin yêu anh không?

-Mặc dù anh không đẹp trai và nhiều tiền bằng thằng cha Hải Long đó,

nhưng anh vẫn ngọc thụ lâm phong, tiêu sái bất phàm…- Nguyên vỗ ngực
nói- Anh cũng có hai bàn tay, anh có đầu óc, không có gia đình hậu thuẫn
anh vẫn thừa sức nuôi em mập như heo.

-Vậy thì đừng có ghen nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.