GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 373

Cô gái lui ra ngoài, đóng cửa lại, Mộc Mộc mới định thần, quay nhìn

khắp căn phòng trống trải, cô bỗng nhiên phát hiện ra, trong phòng, ngoài
cô ra, không còn ai khác nữa!

Đêm khuya thanh vắng, đưa cô tới chỗ cũ dạo chơi, Mộc Mộc dù có

ngốc nghếch đến mấy cũng hiểu rõ ý muốn của anh.

Cô bước từng bước lại gần anh, gần đến khi chỉ còn cách một bước

chân, cô ngẩng mặt lên, bỗng nhiên phát hiện ra người đàn ông trước mặt
lại trở nên xa lạ như vậy, cô không thể nhìn thấu được ánh mắt của anh,
không hiểu anh rốt cuộc đang muốn điều gì?

Hâm nóng thêm một lần nữa giấc mơ đã qua? Hay là muốn cả con người

cô, hoàn chỉnh, trọn đời trọn kiếp?

Nếu anh muốn, cô có thể hiến dâng, nhưng anh thật sự ham muốn

không? Anh có thể bất chấp cảm nhận của Trác Siêu Nhiên không? Anh có
thể coi thường sự phản đối của người trong gia đình không?

Anh không thể. Một tuần trước, ở nhà của anh, anh đã làm được đến

bước đó, rồi vẫn lựa chọn từ bỏ. bởi vì cô là chị dâu của anh, cho dù sau
này như thế nào, đây đều là sự thật không thể thay đổi được, vợ của bạn
tuyệt đối không được mạo phạm, huống chi đó lại là của anh em song sinh.

Cô sớm đã biết, anh xem ra có vẻ ngông cuồng, bất cần, nhưng cũng có

giới hạn nhất định, có nhân cách riêng của mình.

“Xin lỗi…” Cô khe khẽ mở miệng, “Bây giờ em hoàn lương rồi, không

muốn quay lại nghề cũ nữa.”

Anh bật cười, khoe hàm răng đều tăm tắp, xem ra đang rất vui vẻ. “Em

nghĩ quá nhiều rồi, hôm nay anh rất mệt, không muốn dịch vụ trọn gói…”

“Vậy anh muốn gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.