GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 44

tê tê, buồn buồn lạ lẫm nơi bắp đùi.

Như thể nhận ra sự lo sợ của cô, anh dừng lại, giọng nói trở nên khản

đặc vì hơi thở gấp gáp.

“Sợ à?” Đầu ngón tay anh dịu dàng vén mớ tóc trước trán của cô, khiến

cô bất giác co rúm lại.

Mộc Mộc yên lặng lắc đầu, cố gắng che giấu nỗi sợ hãi. Mặc dù đã thầm

thích anh từ lâu, mặc dù mỗi lần nhớ đến anh trái tim cô đều cảm thấy vô
cùng ấm áp, nhưng đối với cô, anh vẫn rất xa lạ. Giữa họ chưa từng có lời
hẹn hò yêu thương ngọt ngào, chưa từng có lời thề non hẹn biển lãng mạn,
vậy mà anh đã muốn đi sâu vào trong cơ thể cô, hưởng thụ một bữa tiệc dục
vọng thịnh soạn, do đó cùng với sự chờ đợi, cô cũng khó tránh khỏi có chút
cảm giác trống rỗng.

Hơn nữa, cô đã từng nghe nói… “lần đầu tiên” của người con gái rất đau

đớn, nghe nói đó là cực lạc của đàn ông và là cực hình của phụ nữ.

Cô không thể tưởng tượng nổi cực hình đó tàn khốc thế nào.

Đêm khuya lạnh lẽo, vòng tay của anh lại nóng rực như lửa, khiến cô có

cảm giác toàn thân như sắp bốc cháy.

Thấy đôi mắt cô ngập tràn sự căng thẳng, Trác mỉm cười vỗ về, đưa tay

vuốt ve tấm lưng căng cứng của cô, đồng thời hôn lên đôi môi bị cô cắn
chặt tới nỗi lộ rõ cả vết răng.

“Là lần đầu tiên phải không?”

Cô chớp chớp đôi mắt vô tội, không biết phải trả lời thế nào, lo anh sẽ

bỏ đi vì sợ phải chịu trách nhiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.