GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 47

Một sức mạnh đáng sợ không hề do dự thúc sâu vào bên trong, cơn đau

xé ruột khiến toàn thân cô cứng đờ, cô biết rõ mình không thể kêu lên thành
tiếng, nên vẫn cắn chặt đôi môi, không thốt ra một tiếng rên nào.

“Đau không?” Anh hỏi.

Mồ hôi rịn ra trên trán, cô cắn răng, lắc đầu.

Trong bể, làn nước biếc dập dềnh, gợn sóng lăn tăn.

Chiếc giường massage lắc lư mạnh mẽ, mái tóc dài màu đen chấp chới

một cách bất lực trong không trung.

Anh chầm chậm rút ra, rồi lại tiến vào, khiến cô có cảm giác đau nhói

tới tận xương tủy, khắp lưng đẫm mồ hôi, dường như thứ vừa xâm nhập vào
sâu trong cơ thể cô không phải là anh, mà là một con dao sắc nhọn băm
vằm cơ thể cô thành từng mảnh nhỏ.

Khi anh dấn sâu thêm một lần nữa, nỗi đau đớn khủng khiếp khiến Mộc

Mộc non nớt khó có thể chịu đựng hơn nữa, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn
xuống.

Biết rõ người đàn ông nằm trên mình là người mà cô yêu thích, đây là

một niềm hạnh phúc, một sự yêu thương, cô không nên khóc, nhưng lại
không kìm nén được những giọt nước mắt…

Một giọt nước mắt nóng hổi rớt trên cánh tay đang ôm chặt cơ thể cô.

Người đàn ông đang trong cơn mê loạn sững người lại, ngước mắt nhìn,
mới thấy trên đôi môi cô in hằn những vết răng và những tia máu đỏ đáng
sợ.

Cơ thể khít chặt mà ấm áp phía dưới mang lại cho anh khoái cảm ngất

ngây mà từ trước tới giờ anh chưa hề có được, sự mong manh, yếu đuối của
cô đã khơi dậy ham muốn chinh phục dã tính nhất của người đàn ông, khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.