GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 51

“Cười gì vậy?” Anh hỏi.

Cô cũng không biết mình cười vì điều gì, chỉ là trong lòng cảm thấy rất

vui nên cười.

“Không đau nữa à?”

Cô gật đầu, bàn tay nhỏ bé đặt lên cổ anh, ngón tay quấn quanh đuôi tóc

anh.

Lần này thì thật sự không đau nữa rồi, tri giác của toàn thân cô dường

như đã bị men rượu khống chế, không còn thuộc về cô nữa. Thảo nào nhiều
người thích uống rượu như vậy, hóa ra cảm giác say rượu lại tuyệt vời đến
thế.

“Em đang khêu gợi anh đấy à?” Giọng anh ngân nga như tiếng chuông

cổ, âm trầm xa xăm.

Nụ cười của cô càng rạng rỡ, cô khe khẽ gật đầu. Đầu ngón tay nhè nhẹ

lướt qua đôi mắt đang hấp háy, sống mũi thẳng tắp và đôi môi mỏng hơi
nhếch lên của anh…

Lửa gặp củi khô, chỉ một đốm nhỏ cũng có thể bùng lên thiêu rụi tất cả.

Anh sốt sắng nâng khuôn mặt rạng rỡ của cô lên, đặt lên đó một nụ hôn

nồng nàn.

Nụ hôn vừa kích thích vừa cuồng nhiệt, môi và lưỡi quấn quýt đến mức

nghẹt thở, mùi vị của nước bọt ngọt ngào như mật, khiến hồn vía ngất ngây.
Hôn đến chỗ nhạy cảm, anh giật phăng tấm chăn mỏng phủ trên người cô,
một tay ôm gọn cô vào lòng, bàn tay kia thăm dò đôi gò bồng đảo còn chưa
trưởng thành, tham lam ve vuốt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.