GIÓ MÙA HÈ - Trang 432

Dòng chữ ký cuối cùng mờ nhạt trước mắt Tucker, hắn sợ mình sẽ

chẳng bao giờ viết ra được những lời tương tự như thế cho một người phụ
nữ. Có lẽ tình yêu đích thực đã chết trong thế giới hiện đại. Hoặc không thì
là do hắn không gặp may. Đời hắn chưa từng gặp được người nào có ý
nghĩa với mình như Rachel đối với Joseph.

“Thật khó tin, phải không nào?”, Mary thì thầm.

Phải, thật khó tin. Tucker đã thấy bằng chứng, ngay trong tay mình,

chứng minh rằng tình yêu đích thực vẫn còn tồn tại. Nếu không thì ít nhất
nó đã tồn tại vào những năm 80. Có lẽ giờ đây phụ nữ đã thay đổi, họ trở
nên ích kỷ hơn và chỉ biết nghĩ cho riêng mình. Hoặc có thể do cánh đàn
ông đã thay đổi, coi trọng thú vui thể xác hơn là xây dựng một mối quan hệ
sâu sắc và có ý nghĩa. Hắn cũng chẳng rõ. Hắn chỉ biết là, chưa từng có thứ
gì quý giá và lâu bền như thế xảy đến với hắn bao giờ.

“Khi còn trẻ mẹ cũng thường ước có một ngày cha con sẽ viết cho cho

mẹ những lời tương tự như thế này”, Mary khẽ nói.

Tucker ngước lên nhìn gương mặt ngọt ngào, phúc hậu của mẹ mình.

Hai mắt bà đang nhắm chặt, nụ cười của bà rạng rỡ vì hạnh phúc.

“Nhưng bây giờ mẹ già rồi, cha mẹ đã trải qua bao nhiêu năm”, bà nói

tiếp, “mẹ chẳng còn cần ông ấy viết ra những lời đó nữa. Ông ấy yêu mẹ
nhiều như thế và mẹ cũng rất yêu ông ấy. Cha mẹ sẽ cùng nhau đi tiếp, cho
đến những tháng ngày cuối cùng của cuộc đời giống như khi Joseph viết lá
thư gửi Rachel, thể xác chúng ta có thể chết, nhưng tình cảm dành cho nhau
thì sẽ mãi mãi lưu lại”.

Cổ họng Tucker như đang mắc một cục đá. Và rồi hắn khao khát. Hắn

đã chứng kiến các anh chị em của mình tìm được hạnh phúc trong hôn
nhân. Họ đã tìm được phép màu. Hắn đã làm gì sai để bị trừng phạt và
không thể tìm được hạnh phúc giống như họ? Sớm thôi, hắn sẽ sang cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.