GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 133

khoảng thời gian dài anh ấy không còn là một sinh viên cao đẳng, mà có lẽ
là kẻ vắng mặt bị tình nghi trong hơn một vụ bắt cóc hoặc giết người cướp
của.

Có hai cái tủ trong phòng. Tôi mở cả hai tủ ra và ngửi thấy mùi ẩm

mốc do thiếu không khí trong lành luân lưu trong một khoảng không gian
khá nhỏ hẹp như vậy.

Tôi lấy chồng áo vét và quần tây ra khỏi cái tủ thứ nhất và đặt chúng

lên giường. Tất cả đều được bọc trong những túi giặt ủi bằng nhựa và tôi
nhớ rằng khi Mack mất tích khoảng một năm, mẹ đã cho mọi thứ của anh
đi giặt ủi và sau đó trả chúng lại tủ quần áo đó. Tôi nhớ lúc đó cha nói:
"Livvy, hãy cho chúng đi chỗ khác đi. Nếu Mack quay trở lại, anh sẽ đưa
nó đi sắm sửa. Hãy để ai đó sử dụng tất cả mớ đồ đạc này đi".

Đề nghị của ông đã bị bác bỏ.

Chẳng thể tìm ra cái gì trong mớ quần áo đã được giặt giũ sạch sẽ này.

Tôi không muốn tống mọi thứ vào những túi đựng rác lớn. Tôi biết sẽ dễ
dàng hơn khi đem chúng đến các trung tâm quyên góp, nhưng thật xấu hổ
nếu có bất kỳ món nào còn nhăn nhúm. Rồi tôi nhớ đến hai cái va-li lớn của
Mack, những cái anh ấy dùng cho chuyến đi cuối cùng với gia đình, chúng
đang ở trong nhà kho phía sau bếp.

Tôi tìm thấy chúng ở đó và đem chúng về lại phòng anh ấy, kéo chúng

đặt trên giường. Tôi mở cái va-li thứ nhất và theo thói quen, bỏ tay vào
những cái túi để xem có cái gì sót lại ở đó chăng. Chẳng có gì. Tôi xếp đầy
trong chiếc va-li những bộ đồ vét, những cái áo khoác, những cái quần tây
và ngần ngừ đặt lên trên bộ đồ hàng tuxedo, bộ mà Mack đã mặc trong tấm
hình chụp gia đình chúng tôi mùa Giáng sinh cuối cùng đó.

Cái va-li thứ hai có kích cỡ nhỏ hơn. Một lần nữa, tôi cho tay vào

những cái túi bên hông. Lần này tôi thấy một vật gì đó mà tôi đoán là cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.