GIÓ VĨNH CỬU - Trang 334

mình tạo lập. Đôi khi giận dữ ông đã phá vỡ phần lớn công việc của mình.
Nhưng sau, ân hận, ông lại bắt tay vào việc. Vài trăm năm sau ông sẽ hoàn
thành công việc xây dựng vũng biển. Nhưng một thời gian dài trước đó con
người đã giúp đỡ ông, họ trồng cây, giữ cát.

- Và chúng ta sẽ trồng những cây dừa của chúng ta ở đây, - Biata nói

thêm vào.

Vêra lắc đầu:
- Không, trước tiên chúng ta hãy bơi với những đenphin thông thái ở

trong vũng biển đã.

Côxchia hứa:
- Chiều nay tôi sẽ chuẩn bị một bữa ăn theo kiểu thời thượng cổ.
- Ái chà, một bữa ăn chiều thật hứa hẹn! - Biata cười. - Chúng ta chờ đợi

bữa ăn đó biết chừng nào!

Vêranói:
- Chúng ta sẽ ăn tiệc dưới trăng!
Biata thêm vào:
- Chúng ta sẽ ăn tiệc hôm nay dưới ánh sáng của ngôi sao Cực Mới.
Chúng tôi vào vũng biển. Biata và sau đó đến Vêra nhảy qua thành tàu

lẫn vào trong làn nước sâu. Những con sóng gầm gào ập lên dải đá ngầm
chắn lối rồi bất lực lười biếng trườn vào vũng. Chúng gầm rít một cách
nhẫn nhục, cuốn lên bờ những mảnh vỏ sò kêu lạo xạo.

Tôi thả neo, chiếc tàu “Chim quân hạm” quay đuôi vào bờ lắc lư trên

sóng. Một con cò biển sà thấp xuống lúc nghiêng bên phải, lúc nghiêng bên
trái.

Chúng tôi ngồi thả chân ra ngoài thành tàu theo dõi những cô gái của

chúng tôi. Tiếng cười của họ làm cho đàn mòng biển vội cất cánh bay lên.
Tavi và Prôtây bơi quanh họ bởi vì ở đây có loài cá độc hại.

Côxchia nói:
- Kia là hòn đảo của “sự cô quạnh”. Ở trên đó tất cả chúng ta đều bực bội

vì nghe thấy thái độ không tôn trọng đối với ngôi sao. Mình gọi cái con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.