GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 108

Khoa tiếp lời :
- Chị Élie nói đúng đó. Vì thằng Đăng, nó có nhiều tiệc lắm !
Trường cũng nói :
- Trông chú Đăng có vẻ ăn chơi dữ à !
Đăng nhìn Élie, quay sang nói với Trường :
- Dạ đâu có chú !
Phong hỏi Đăng và Khoa :
- Ê, hai đứa tụi bây muốn quá giang cậu Trường về không ?
Đôi mắt Đăng sáng lên, tươi cười và nói :
- Còn gì bằng. Nếu không thì hai đứa tao chắc ngủ lại đây, vì đến sáng mới
có xe buýt ra Paris.
Tất cả kéo nhau lên nhà trên và chào nhau ra về.
Trời đã quá nửa đêm, tuyết vẫn còn rơi lai rai. Ngồi trên chiếc xe Peugeot
404 màu trắng của Trường. Élie ngồi đàng trước, còn Đăng và Khoa ngồi
phía sau. Đăng nghe hơi thở như bị nghẹt. Hình ảnh của Élie đang bao trùm
tâm hồn cậu ta. Phút đầu tiên Đăng vừa thấy Élie bước xuống garage với
chiếc áo soirée màu đen, hở nửa lưng, nửa ngực, thân mình cân đối, mền
mỏng, dịu dàng, miệng cười tươi để lộ chiếc răng khểnh thật là duyên dáng,
mái tóc dài buông xõa màu nâu đậm. Trông nàng thật là quý phái kiêu sa.
Làm cho các cô gái đôi tám, đôi chín cũng phải động lòng ghen không ít.
Mặc dù Nga, em gái của Phong cũng thuộc là hạng gái đẹp. Nhưng vì nàng
là con nhà giàu, có giáo dục. Ba má nàng rất khó, ít khi cho nàng đi chơi,
và sự ăn diện cũng không để cho nàng được tự do. Mà chỉ muốn nàng ăn
học thôi.
Trường đưa Élie về trước, sau đó tới Khoa, còn Đăng là sau chót. Tất cả
đều ở trong Paris.
Élie, nàng không đi làm việc, nên có rất nhiều thì giờ rổi rảnh. Nàng đi học
thêm Pháp văn ở trường Alliance-Française.
*
Giáng sinh và Tết dương lịch đã qua. Tết Việt Nam sắp đến. Vào một buổi
xế trưa thứ sáu, Đăng phone lại nhà Élie, nàng bắt lên :
- A lô ! Ai đó ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.