GIỮA CƠN LỐC - Trang 181

Cang bứt một sợi tóc, xe giữa hai ngón tay, nhử trên hai cái râu dế.

Con vật hăng máu chớp cánh “gáy” rúc rích, xoay trở liên hồi.

Đứa bé giương đôi mắt xanh ra nhìn không chớp. Cang cũng nhập

cuộc say sưa, mắt nó cũng mở lớn, long lanh.

Tiếng cười trẻ thơ xóa sạch vết tích của quá khứ, như ngọn gió thổi

qua hồn người mẹ trẻ, xua đi hết những mặc cảm. Tiếng cười hồn nhiên
giản đơn như nắng, như mây, như lá cỏ.

Tú đón nhận một hạnh phúc khép nép, nhẹ bước vào đời nàng bằng

tiếng cười của đứa con trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.