GIỮA TRONG XANH - Trang 217

— Anh Thảo ạ, bọn Mỹ nó nhấc bổng chiếc xe anh lên rồi, thế mà lại rơi
xuống mặt đường, anh vẫn tiếp tục chạy là thế nào nhỉ? Làm sao anh bình
tĩnh được thế? Tại sao trận nào anh cũng thoát? Chuyến hàng nào anh cũng
trót lọt? Mà anh không xin đổi tuyến? Thật tôi không hiểu đấy!
— Anh Thảo ạ, ai đoán được anh mới hai mươi bốn thôi nào? Trông anh
già thế!
Câu gì anh lái xe cũng chỉ trả lời bằng một cái nhếch mép cười. Rõ chán,
anh ta cũng lại ít nói!
Trong xe im lặng một lúc, chỉ nghe tiếng máy ô tô luôn luôn đổi cung bậc.
Nhà cửa lóa nắng và cây cối hai bên đường xanh rực màu mùa mới tới ùa
lại phía người đi xe, xe qua rồi vẫn mơ hồ nghe tiếng cười của cảnh vật còn
đuổi theo. Cô gái quay sang ông anh đồng nghiệp, hỏi ngay thật:
— Anh thích chứ anh Phùng? Bọn nhép chúng em thỉnh thoảng còn được
xổng chuồng. Chứ như anh, công tác chính là bàn, đọc và sửa, chắc ít có
dịp đi lắm? Em nghe nói câu khuyên trứ danh các nhà báo phải chú ý tả
cảnh, tả người nữa, cái câu gây nên bàn tán là của anh đấy.
Anh mở to mắt kinh ngạc, không ngờ người con gái thẳng thắn đến thế, và
có phải vì trong sự thẳng thắn ấy có cái gì rõ ràng là có suy nghĩ đến anh
nên anh xúc động không, anh bắt đầu nói:
— Có, tôi có thích, tôi thích lắm chứ cô.
— A! — Cô gái reo thầm, bỗng nhiên bắt được một cái tia sáng, bỗng
nhiên khám phá thấy cái gì thật khác với cái người ta hay nói và cô cũng
hay nghĩ về anh, dù cái đó chỉ mới là thoáng qua thôi, còn cần phải làm rõ
hơn nữa. Cô đợi anh nói tiếp. Ngón tay anh hơi run, nét mặt anh dịu hẳn lại,
rõ ràng là anh muốn bộc lộ nữa, nhưng anh chỉ nói có thế. Cô gái không
chịu lùi bước, anh không chịu nói thì cô nói trước, cô là người nghĩ thì nói,
có sao nói vậy, lời nói ở cô là cái áo của sự trung thực và đáng tin cậy.
— Anh là chiến sĩ Điện Biên Phủ, hay quá — cô thích dùng tiếng “chiến
sĩ” để nói anh. Anh giảng thêm cho em nhé. Em có đọc tập bút ký vừa ra
ấy, nhưng em không hiểu gì cả. Xê một, xê hai, dê một, dê hai, rồi a một,
đồi nọ đồi kia nhức cả đầu. Em đâu có “bướu” quân sự! Nhất là anh chỉ rõ
cho em ngày ấy anh đóng ở đâu, đi đứng thế nào dưới bom đạn năm nhăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.