GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 117

đổi ra ở trước bà Lịnh-phi, từ đây bà đối với bà Lịnh-phi càng thắm thiết,
không giai cấp riêng rẽ gì cả, đức-tánh của bà thể hiện lòng yêu thương tất
cả những người trong cung nội, giúp đỡ tiến dẫn họ có chỗ dựa nương, thật
là một người nhơn-đức không ai bằng. Một đêm kia bà nằm chiêm bao thấy
thần linh bưng một tờ giấy vàng viết chữ đỏ, có đóng ấn vua và một xâu
chuỗi minh-châu sáng lòa, trao tay cho mà dặn rằng : « Coi theo đó sẽ biết
». Bà thọ lãnh, chẳng bao lâu có nghén đãn sanh ra Đức Dục-Tôn-Anh
Hoàng-đế, ngày sau kế thống niên hiệu là Tự-Đức quả như chiêm bao ứng
mộng.

Ấy là :
Thần nhơn bỗng thấy lúc canh chầy,
Tỉnh dậy mơ màng giấc ngủ say,
Chữ đỏ dâng đem trao tận mặt,
Nút vàng trước đã nắm trong tay,
Điềm sanh chúa Thánh đâu đoan mách,
Phước ứng ngôi Trời chẳng đổi thay,
Vòi vọi Đồ-sơn

7

ơn nhũ bộ,

Đắp vung nên Họ vững bền xây.

Xuyên qua cuộc đời của bà từ ngày được tuyển vào cung làm vợ của

vua Thiệu-trị, bà giữ đúng theo khuôn mẫu của Triều-đình. Mỗi lần nơi trào
nội có bày ra các lễ cúng, hoặc tế đàn Nam-Giao bà thường đến trước sắp
đặt trang hoàng, mặc dầu công việc ấy có quan nghi lễ lo-liệu, nhưng bà
không thể ngồi chờ cho người ta làm rồi mới đến sau. Bà tỏ ra rất mực
thước, siêng năng giỏi dắn, các quan ai nấy đều tán dương đức-độ của Bà.
Đến khi đức Thánh-tổ băng-hà, đức Hiến-tổ lên ngôi, niên hiệu là Thiệu-
Trị, bà được phong lên cung tần, hai năm sau (1843) được sắc phong làm
Thần phi.

Qua đầu năm Thiệu-Trị thứ 6 (1846) được phong làm Quí-phi rồi

Nhất-giai-phi. Năm thứ 7 (1847), vua Thiệu-Trị lâm bệnh nặng, chưa kịp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.