GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 74

trong tình cảm vợ chồng, em không muốn li dị, nhưng bây giờ tất cả khác
rồi.
Bà Hạnh ray rứt:
- Chị rất tiếc... Dì Trà mà biết chắc Ngân khó sống yên.
- Em không để mẹ biết, mất công mẹ nghĩ ngợi lung tung thêm khổ. Cứ
để bà thanh thản với thằng Phước.
Tay run run đốt điếu thuốc khác, Sơn hạ giọng:
- Khi quyết định có con với một phụ nữ khác, em lúc nào cũng thấy mình
có lỗi với Ngân, bởi vậy em đã yêu cô ấy nhiều hơn như để bù đắp. Nhưng
tình yêu đó giống như đem sỏi ném vào đại dương, chả có âm vang nào
vọng lại. Ngân trách em đặt cô ấy vào sự đã rồi, nhưng nếu em và mẹ
không làm thế mà hỏi ý Ngân thì sao? Giờ thì em khẳng định cô ấy không
chịu. Bản chất của Ngân là ích kỷ mà... Cám ơn chị cho em biết sự thật.
Em sẽ có quyết định của mình.
Bà Hạnh nhỏ nhẹ:
- Em cũng đừng bức xúc quá. Nếu không ở được nữa thì giải phóng cho
nhau, níu kéo chỉ thêm khổ. Cuộc đời vẫn còn trước mắt cả hai mà, lo gì
không tìm được hạnh phúc mới.
Sơn lắc đầu:
- Em mệt mỏi lắm rồi chị ơi! Xin chị hai chữ bình yên.
Đứng dậy, Sơn nói:
- Em về đây. Quấy rầy chị nhiều quá rồi.
Bà Hạnh bước theo Sơn ra tận cổng. Trước khi phóng xe đi, anh ngập
ngừng:
- Bao nhiêu năm rồi, chị có biết tin gì của Thiên Lý không?
Mặt rất bình thản, bà Hạnh ngắn gọn:
- Không hề.
Thấy Sơn có vẻ ngần ngừ, bà Hạnh hỏi thêm:
- Em vẫn còn nhớ Thiên Lý à?
Sơn nhếch môi:
- Em đâu phải hạng vô tình vô nghĩa. Cầu mong sao Thiên Lý có được
hạnh phúc. Với em, Lý lúc nào cũng có một chỗ trong tim. Hơn thế nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.