GÓT SẮT - Trang 102

- Em không tin được, – tôi kêu lên.

- Rồi em xem, – anh trả lời. – Sẽ không có lấy một dòng, lấy một ý nghĩ

của ông đâu! Báo hàng ngày là cái gì? Là sự ỉm những tin tức hàng ngày, có
thế thôi.

- Nhưng còn những phóng viên? – Tôi cãi. – Em trông thấy họ kia mà!

- Tất cả những điều ông nói, sẽ không một chữ nào được in đâu. Em

quên mất các ông chủ báo rồi à? Lương bổng của họ lệ thuộc vào chính
sách của họ. Chính sách của họ là không cho in bất cứ cái gì đe doạ thực sự
nền trật tự đã có. Bài nói của đức Giám mục là một sự công kích dữ dội vào
luân lí hiện hành. Đó là một tà đạo. Họ dìu ông ra khỏi diễn đàn là cốt ngăn
không cho ông đem tà đạo ra thuyết thêm nữa. Các báo chí sẽ rửa tội cho
ông bằng im lặng và quên lãng. Báo chí Hoa Kỳ ấy ư? Chẳng qua chỉ là một
cái bướu kí sinh bám trên mình giai cấp tư bản. Chức năng của nó là phục
vụ chế độ hiện hành bằng cách đóng khuôn dư luận và nó phục vụ rất đắc
lực.

“Để anh nói trước các sự việc cho em nghe. Báo chí ngày mai sẽ thuật

lại sơ sài rằng đức Giám mục sức khoẻ sút kém, ngài làm việc vất vả quá
cho nên tối hôm qua ngài quỵ. Vài ngày sau sẽ có tin thần kinh ngài suy sụp
và đàn chiên biết ơn ngài đã để ngài đi nghỉ. Sau đó thì trong hai điều thế
nào cũng sẽ xảy ra một: hoặc là Giám mục sẽ nhận thấy con đường mình đã
đi là sai lầm và đi nghỉ về sẽ thành một người khoẻ mạnh, không còn bị ảo
ảnh mê hoặc nữa; hoặc nếu không, ngài sẽ còn là điên và em có thể chờ đợi
các báo chí đăng tin một cách lâm li thống thiết rằng đức Giám mục bị loạn
óc. Sau đó, đức Giám mục sẽ được ngồi một chỗ và đem những ảo ảnh của
mình ra kể lể cho bốn bức tường nghe”.

- Ồ, anh đi xa quá! – Tôi kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.