GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 145

1

“Anh ơi, anh…”

Kousuke gọi Saeki. Giọng của cậu thường ngày vốn vui vẻ và ngây thơ

nhưng hôm nay lại không có sức sống. Kousuke là cậu bé vừa mới vào mẫu
giáo sống gần nhà gã.

“… Có chuyện gì thế?” Saeki đang ngắm hoa bìm bìm ngoài vườn trả

lời.

Bây giờ đang là sáng sớm mùa hè, những giọt sương mai lấp lánh trên

cánh hoa. Đám học sinh tiểu học đi ngang qua phía bên kia tường rào bao
quanh vườn tới chỗ tập thể dục theo đài phát thanh. Tường cao ngang ngực
nên Saeki không thể nhìn thấy lũ trẻ. Tuy nhiên gã vẫn nghe được tiếng
những bàn chân nhỏ bé đang bước đi.

“Anh ơi, chắc bố em vẫn còn giận nhỉ?”
Chiều tối hôm qua cậu đến nhà Saeki với khuôn mặt đẫm nước mắt. Sau

đó cậu ở lì không chịu về nhà. Gã hỏi lý do thì cậu mếu máo kể là đã làm
rơi vỡ mất món đồ cổ quý giá của bố. Mặc dù thường ngày vẫn bị bố
nghiêm khắc dặn không được đụng vào nhưng rốt cuộc cậu vẫn không nén
nổi tò mò mà sờ thử.

“Anh nghĩ bố không giận em nữa đâu.”
Saeki kể lại chuyện tối hôm qua bố mẹ cậu bé đã đến nhà gã. Họ đứng

trước cổng và hỏi với vẻ mặt lo lắng: “Em có nhìn thấy thằng bé Kousuke
nhà anh chị đâu không?” Lúc đó Saeki lắc đầu giả vờ không biết. Thậm chí
gã còn cùng họ đi đến những khu xung quanh để tìm Kousuke.

“Anh nghĩ là hết giận thật hả…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.