GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 312

chuyện như thế nào. Có thể không thể. Nhưng tôi rất sẵn lòng thử. Có lẽ là
mỗi tuần một đêm. Tôi chưa biết."

Miệng cô há ra. "Với một điều kiện".

"Gì ạ?" cô ấy hỏi, hơi thở ngưng lại.

"Em vui lòng nhận món quà tốt nghiệp của tôi".

"Ối", cô ấy nói, mắt mở to không chắc chắn.

"Đi nào". Tôi kéo cô đứng dậy, cởi áo khoác da của tôi, choàng qua vai của
cô ấy. Hít một hơi sâu, tôi mở cửa trước và tiết lộ chiếc Audi A3 đậu bên lề
đường. "Nó là của em. Chúc mừng tốt nghiệp". Tôi quấn tay quanh cô ấy và
hôn lên mái tóc cô.

Khi tôi buông cô ấy ra, cô nhìn sững sờ vào chiếc xe.

Được rồi... Điều này dù sao cũng tốt.

Nắm lấy tay cô, tôi dẫn cô ấy xuống và cô theo sau như thể bị thôi miên.

"Anastasia, chiếc Beetle của em cũ rồi và lại rất nguy hiểm nữa. Tôi sẽ
không bao giờ tha thứ cho mình nếu có gì xảy ra với em, trong khi tôi đủ
điều kiện để làm chuyện này".

Cô há hốc miệng nhìn chiếc xe, không nói nên lời.

Khốn kiếp.

"Tôi có hỏi bố dượng em rồi. Ông hoàn toàn ủng hộ."

Có lẽ tôi đang nói quá về điều này.

Miệng cô vẫn mở trong thất vọng khi cô quay sang nhìn trừng trừng vào tôi.

"Anh nói điều này với dượng Ray? Sao anh có thể?" Cô ấy khó chịu, thực
sự khó chịu. "Đó là món quà, Anastasia. Em có nói cảm ơn không đây?"

"Nhưng anh biết như thế là quá đáng"

"Với tôi thì không, cho sự an tâm của tôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.