GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 376

Bây giờ, anh đang ở Bắc Kinh, cô lại thấy không quen, mắt bỗng dưng

thấy cay cay, nước mắt đầm đìa. Con người đúng là động vật lạ.

Đường Lý Dục chưa biết chừng một hôm nào đó lại bay đi Mỹ, cũng

không phải là chuyện nằm mơ. Thẩm Anh Xuân dù sao cũng là con gái duy
nhất của bố mẹ cô, họ đời nào để cho cô con gái bảo bối của họ một mình ở
trong nước? Căn Bậc Hai đang ở Thượng Hải, dường như tiền ở Thượng
Hải nhiều đến mức đang đợi anh đến để nhặt vậy. Còn nhớ lần đầu tiên đi
uống rượu cùng với bọn Đường Lý Dục, trên đường trở về, Căn Bậc Hai đã
hỏi qua về Hứa An Ly. Lúc đó, cô còn cảm thấy anh chàng này lải nhải như
là bà tám vậy. Bây giờ bỗng chốc đã xa tít tắp rồi…

Sẽ không còn vui vẻ như gà bay chó nhảy nữa, sẽ không còn những

trận uống say mèm rồi mà vẫn nói là chưa say, sẽ không còn…

Hễ nghĩ đến những chuyện này, Hứa An Ly lại thấy đặc biệt thương

cảm. Sự chua xót trong lòng giống như thủy triều vậy, bỗng nhiên có một
cảm xúc làm cô muốn khóc.

Bây giờ, nếu như nhớ tới Hà Tiểu Khê, ngoài viết thư ra, cô còn có thể

đứng ở một góc của hoàng hôn, nhìn những đàn chim bay thấp, lặng lẽ
hướng về phía tây bắc. Còn nhớ lúc đó, cô vừa bước vào đại học năm thứ
hai, Tần Ca nói sau khi tốt nghiệp sẽ đi Bắc Kinh, Hứa An Ly nghĩ một
cách hồn nhiên, nếu như Tần Ca đi Bắc Kinh, thì Tiểu Khê sẽ không còn cô
đơn nữa.

“Anh đến Bắc Kinh, có thể đến đại học BW tìm Tiểu Khê.”

“Em không sợ giới thiệu người bạn thân nhất cho anh, cô ấy sẽ thích

anh chàng đẹp trai như anh sao?”

“Anh đừng có mà tưởng bở. Anh tưởng anh là Tề Tần chắc.”

“An Ly.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.