GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 74

chút. Không biết đau vì Thẩm Anh Xuân hay là vì chính mình, có gì khác
biệt sao? Hay còn nói, cơ bản nó đau vì những thứ vô vị trong tình yêu. Im
lặng một lát, cô nhẹ nhàng thở dài: “Có ý nghĩa gì không?”

“Kiên trì thì sẽ có, chiến tranh chống Nhật phải mất tám năm, cho dù

là Quốc dân đảng hay là thế giới bên ngoài, họ đều cho rằng Mao Trạch
Đông không thể thắng được. Đúng là như vậy, quân địch thì có máy bay,
pháo binh, tất cả đều là vũ khí tiên tiến, còn Mao Trạch Đông, chỉ có súng
trường và hạt kê. Nhưng cuối cùng, Mao Trạch Đông lại chính là người
tuyên bố thành lập nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, chứ không phải là
Tưởng Giới Thạch. Tình yêu cũng có những điều bất ngờ, em có tin không?
Giống như hồi đầu, chị và Lý Dục đến với nhau, nếu như chị không kiên
trì, thì bọn chị đã không ở bên nhau hai năm nay.”

“Anh ấy… đã có… bạn gái.”

Giọng nói hơi ướt át, hơi yếu đuối như chỉ cần chạm vào là sẽ gãy rời!

“Đây chính là lý do em không chấp nhận Hứa Đồng…”

“Em đã nhiều lần thử nói chuyện với anh ta… Nhưng…”

Đúng, quá nhanh, chia tay đã bốn năm rồi, nhưng khuôn mặt của anh

ta chưa bao giờ phai mờ trong trái tim của cô. Thời khắc của tuổi trẻ, liệu
còn bao nhiêu lần bốn năm như vậy nữa?

Thời gian bốn năm, đã có bao nhiêu ký ức ấm áp dần mất đi?

Bốn năm của tuổi trẻ, đã có bao nhiêu người đổi thay?

Anh là thứ đẹp nhất trong cuộc đời của cô, Từ Di vẫn luôn cho là như

vậy. Nếu có thể quay ngược thời gian, thì cô cũng không bao giờ hối hận và
vẫn yêu anh, yêu cả những thứ độc nhất vô nhị của anh, giống như áo liền
váy không thể thay thế cho T-Shirt. Đàn ông thì cũng có phong cách riêng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.