GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 334

tôi cứ kể lể mãi khiến Giang Thần mất kiên nhẫn, anh nói, Trần Tiểu Hy, sau
này em còn lải nhải một câu về anh ta trước mặt anh thì anh sẽ bóp chết em.

Cuộc tụ tập được hẹn trước ở một quán karaoke. Vừa đẩy cửa bước

vào, tiếng nhạc rung trời ập tới, mấy giọng hát chói tai đang gào thét “Chết rồi
vẫn muốn yêu, không hết mình không vui”. Giang Thần cười khổ lắc đầu, lấy
tay bịt tai tôi, khóe miệng khép mở, không biết nói gì.

Tôi tinh mắt, nhác thấy trong nhóm hát “Chết rồi vẫn muốn yêu” có đại

sư huynh, lắc tay Giang Thần, “Đại sư huynh kìa.”

Anh quẳng cho tôi ánh mắt khinh thường.

“Các vị khán giả chú ý nào, vợ chồng lớp trưởng giá đáo!” Người cầm

micro bỗng lên tiếng hô vang, ánh mắt mọi người cùng đổ dồn về phía cửa.
Chỉ trong nháy mắt, tiếng huýt sáo hoan hô vang dậy bốn phía, tôi vẫy tay hét
lớn: “Các bạn vất vả rồi, tôi lại thu phục được lớp trưởng của các bạn rồi đây.”

Cả hội phá lên cười.

Giang Thần ôm eo tôi cùng đi vào trong. Trên sô-pha đã có bảy tám

người ngồi, xê trái nhích phải mới chừa ra được hai chỗ cho chúng tôi. Tôi vừa
đặt mông xuống đã bị người bên cạnh ôm vào lòng, thơm lên trán cái “chụt”,
“Tiểu Hy, Tiểu Hy thân yêu của tôi.”

Tôi đẩy người kia ra, bưng mặt cậu ta lên, hét toáng rồi lại ôm chầm

lấy, “Người tuyết! Người tuyết!”

Giang Thần cầm cổ áo tôi kéo ra, “Em sắp ghì chết Tuyết Tĩnh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.