GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 346

đai, kéo đàn violon dưới ánh trăng.

Tôi mơ màng hoang tưởng theo lời anh ta miêu tả, sự kết hợp hoàn mỹ

giữa dung tục và cao quý, đẹp vô ngần. Tôi huých khuỷu tay vào Giang Thần,
nhỏ giọng hỏi: “Anh từng mơ thấy ai?”

Trong đầu tôi nghĩ: Giang Thần sẽ dùng âm gió phát một chữ “em”, sau

đó âm tiết này truyền tới tai rồi bay liệng trong đầu khiến tôi đỏ lựng cả mặt,
và chúng tôi sẽ đạt được cảm giác lạc thú khi ve vãn tán tỉnh vụng trộm giữa
chốn đông người.

Giang Thần lại đột ngột đứng dậy, cầm cốc bia trước mặt lên uống một

hơi cạn sạch rồi nói: “Sáng mai tôi còn có ca phẫu thuật, về trước đây, mọi
người cứ vui chơi hết mình đi.” Không cho mọi người cơ hội giữ lại, dứt lời,
anh liền kéo tôi rời đi.

Ra khỏi cửa, Giang Thần bắt một chiếc taxi rồi dúi tôi vào trong, tôi

còn chưa ngồi vững anh đã chen vào, suýt chút nữa làm tôi đập người vào cửa
bên kia.

Xe chạy được năm phút, cuối cùng tôi không nhịn được mà hỏi câu hỏi

tôi đã nhẫn nhịn cả buổi tối: “Rốt cuộc tối nay anh làm sao thế?”

“Không sao, chỉ mệt thôi.” Anh nhắm mắt nói.

Tôi vẫn muốn nói tiếp thì điện thoại đổ chuông, “A lô, đại sư huynh à.”

“Hai người không sao chứ? Thật ngại quá vừa rồi tôi đùa hơi quá.

Giang Thần hẳn là sẽ không giận chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.