GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 154

trong phòng khách nữa, nhớ ăn đấy."

"Sao phải ăn cam thảo?" Mạt Mạt đang định ra khỏi phòng chợt khựng

lại.

Cố Vị Dịch tiếp tục chơi game, trả lời qua loa, "Cam thảo có thể chữa

dị ứng rượu. Cái này cũng không biết, chẳng rõ cô làm thế nào lớn được
bằng này."

Mạt Mạt không nói gì nữa, đi ra khỏi phòng. Cô nhìn thấy cam thảo

trên bàn trong phòng khách, nhãn hiệu trên túi là của hiệu thuốc ngay dưới
tòa nhà, trên hóa đơn ghi thời gian mua hàng là sáng nay. Mạt Mạt cứ ngơ
ngẩn ngồi ôm túi thuốc. Từ sau khi tốt nghiệp tiểu học, cô bắt đầu học
trường nội trú, phần lớn thời gian đều sống trong trường. Cô phải tự chăm
lo cho bản thân, đã sớm luyện thành thói quen tự lập, ngay cả bố mẹ cô
cũng nghĩ vậy. Hình như từ trước tới nay, chưa một ai từng nghĩ cô cũng
cần có người chăm sóc cả... Cô hắng giọng, cố kìm nén cảm giác nghèn
nghẹn nơi cổ họng, đứng dật đi vào bếp hâm nóng đồ ăn.

Về sau, lúc hai người chính thức ở bên nhau, khi Mạt Mạt và Cố Vị

Dịch đã kết hôn trong game, cô mới biết tên trong game của anh là "Vị",
"Vị và "Mạt"(1)...

Hai chữ này rất có tướng phu thê, như thể nếu không kết hôn với nhau

thì thật có lỗi với hai chữ đó vậy.

Chú thích:

(1) Chữ "Vị" (

未) trong tên của Cố Vị Dịch và chữ "Mạt" (末) trong

tên của Tư Đồ Mạt là hai chữ có cách viết ngược nhau. Hai chữ này nhìn
gần giống nhau, chỉ khác nhau ở hai nét ngang. Hai nét ngang trong chữ
"Vị" nét ngang trên ngắn hơn nét ngang dưới. Còn hai nét ngang trong chữ
"Mạt" nét ngang trên dài hơn nét ngang dưới. Nếu không nhìn kỹ, hai chữ
này rất dễ bị nhầm lẫn với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.