GULLIVER DU KÝ 2: PHIÊU LƯU ĐẾN NƯỚC NHẬT BẢN - Trang 86

ngờ và như sau này mới rõ, chúng là những tên cướp biển. Trên boong tàu
của tôi có năm mươi người. Tôi được giao trách nhiệm tiến hành trao đổi
buôn bán với những người da đỏ ở Nam Thái Bình Dương và tiến hành
nghiên cứu các khu vực còn ít được biết đến trên các vĩ độ này.

Những tên vô lại mà tôi lấy lên tàu, đã nhanh chóng lôi kéo số thủy thủ

còn lại theo chúng. Chúng quyết định bắt giam tôi và chiếm tàu. Âm mưu
này cần phải thực hiện ngay lập tức. Một buổi sáng bọn chúng xông vào
cabin, trói chân và tay tôi lại và dọa sẽ ném xuống biển nếu tôi có ý định
chống cự. Tôi đành phải phục tùng và chịu làm tù binh của chúng. Bọn kẻ
cướp bắt tôi phải thề rằng tôi sẽ không chống cự nữa. Khi tôi đã thực hiện
yêu cầu của chúng, chúng cởi trói cho tôi nhưng lại xích tôi vào giường và
đặt người gác có vũ khí sẵn sàng ở ngay cửa cabin, tên này được lệnh bắn
khi tôi có bất kỳ ý đồ bỏ trốn nhỏ nhất nào. Chúng đưa thức ăn và nước
uống đến cabin cho tôi còn chúng tự nắm quyền điều khiển con tàu.

Bọn cướp biển quyết định tìm kiếm và cướp bóc các con tàu Bồ Đào

Nha. Nhưng để thực hiện các ý đồ đó thì lực lượng của chúng quá ít. Bởi
thế chúng quyết định bán hết hàng hóa có trên tàu và hướng đến đảo
Madagascar để bổ sung thủy thủ đoàn. Trong suốt mấy tuần lễ bọn cướp đã
đi quanh vùng, tiến hành trao đổi buôn bán với những người da đỏ. Nhưng
tôi không biết được hành trình của chúng bởi vì trong suốt thời gian bị nhốt
và canh giữ trong cabin, tôi chờ đợi từng phút một hình phạt tàn bạo mà
chúng thường đe dọa tôi.

Ngày 9 tháng Ba năm 1711 một tên James Welch nào đó xuống khoang

và tuyên bố thuyền trưởng ra lệnh cho hắn đưa tôi lên bờ. Tôi thử làm cho
hắn nghĩ lại nhưng tất cả đều vô ích. Thậm chí hắn còn từ chối không nói
cho tôi biết thuyền trưởng mới của chúng là ai nữa. Bọn kẻ cướp cho phép
tôi mặc bộ quần áo tốt nhất và hầu như còn mới của tôi và cầm theo một tay
nải quần áo nhỏ; trong số vũ khí chúng chỉ để lại cho tôi con dao găm. Sự
tử tế của chúng đã đi xa tới mức chúng quên không khám các túi của tôi,
trong đó còn tiền và một số thứ lặt vặt. Sau đó chúng đưa tôi xuống xuồng
và hướng vào bờ nhìn thấy rõ cách con tàu chừng một hải lý. Khi đến bãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.