GULLIVER DU KÝ - Trang 202

và giày xéo con vật ấy. Để trả lời tôi mô tả chi tiết cho ông việc luyện các
con ngựa của chúng ta như thế nào, ngay từ lúc ba tuổi người ta đã đánh
chúng và làm chúng đau đớn cuối cùng chỉ nhằm khuất phục chúng; chúng
được dạy quen với việc thưởng và sợ bị trừng phạt như thế nào. Điều chủ
yếu, tôi nhấn mạnh thêm, ông cần lưu ý là giống như các Yahoo ở đây
những con ngựa của chúng tôi cũng không có chút trí tuệ nào.

Không thể nào mô tả được sự công phẫn chính đáng của chủ nhân gây

nên bởi câu chuyện của tôi về sự đối xử thô bạo với những con ngựa ở đất
nước chúng ta. Tuy nhiên ông cũng thừa nhận, nếu như ở đất nước chúng ta
chỉ có Yahoo mới may mắn có trí tuệ thì hợp lý hơn cả là chúng cần phải
thống trị đối với các động vật còn lại, bởi vì trí tuệ bao giờ cũng chiến
thắng bạo lực. Cái đáng sợ chỉ ở chỗ, chẳng có một động vật nào mà cấu
tạo cơ thể lại kém thích nghi như tôi trong việc sử dụng trí tuệ này để thỏa
mãn nhu cầu sống hằng ngày. Các Yahoo ở đây hơn đứt tôi về phương diện
này.

Thực chất, những cái móng của tôi hoàn toàn chẳng có ích; những cái

chân trước của tôi nói nghiêm túc ra là, không thể nào gọi là chân được vì
khi đi lại tôi không bao giờ dựa vào chúng; mắt của tôi được cấu tạo sao
cho nếu tôi không quay đầu thì không thể nhìn mọi phía được; da của tôi thì
quá mềm mại và hoàn toàn không chống lại được nóng bức và giá lạnh, còn
tôi cứ phải làm việc buồn tẻ và mệt mỏi: hằng ngày cởi ra và mặc vào quần
áo. Hơn nữa, hiện tại ông không muốn đi sâu thảo luận vấn đề này. Điều
ông quan tâm hơn cả là nghe câu chuyện của cuộc đời tôi, muốn biết tôi
sinh ra ở đâu và cái gì đã xảy ra với tôi trước khi tôi đến đây.

Tôi cam đoan với ông rằng tôi rất sẵn lòng thỏa mãn sự tò mò của ông.

Nhưng tôi cũng rất e ngại là câu chuyện của tôi sẽ không hoàn toàn dể hiểu
với chủ nhân, bởi vì sẽ nói về các nhân vật mà ông hoàn toàn chẳng có một
khái niệm nào về chúng. Bởi thế, tôi xin ông đừng giận tôi, hỏi lại tôi bất
cứ cái gì mà ông chưa rõ.

Tôi nói với ông rằng, tôi được bố mẹ khả kính của tôi sinh ra trên một

hòn đảo gọi là nước Anh. Hòn đảo ấy ở cách xa đây đến mức một người
hầu khỏe mạnh của ông chạy đến được đấy cũng phải mất một năm. Cai trị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.