HẠ ĐỎ - Trang 21

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

tôi. Nếu bây giờ nó nhận ra tôi, dám nó vật tôi lăn quay ra đất. Thằng Nhạn to khỏe hơn tôi

còn đánh không lại nó, còm nhom như tôi ăn thua gì. Nhưng đã trót nói dối dì, tôi chẳng còn

đường nào thoái thác. Tôi đành phải cầm cái nia chầm chậm bước ra hiên. Nhỏ Thơm đứng

quay mặt ra ngoài nên không trông thấy tôi. Nhờ vậy tôi yên tâm nhích lại gần, mắt láo liên
quan sát. Hôm trước bị cây lá che khuất, tôi không trông rõ đối phương, bây giờ mới có dịp

ngắm nghía cẩn thận. Hóa ra bà La Sát không đô con như tôi tưởng. Nước da bánh mật,

người chắc nịch nhưng vừa vặn. Nó mặc quần đen, áo tím hoa cà, tóc chấm ngang vai, nom

có vẻ hiền lành chất phác. Vậy mà chẳng hiểu sao thằng Nhạn tả nó như chằn tinh quái vật!

Hay nó chính là yêu tinh rùng mình thành thôn nữ để lập mưu hại tôi!

Nhưng dù nhỏ Thơm có là gì đi nữa thì tôi cũng phải hoàn thành nhiệm vụ dì tôi giao. Tôi

đứng sau lưng nó, chìa cái nia ra:
- Nia nè!

Nhỏ Thơm quay lại mỉm cười cầm lấy cái nia. Trời ơi, nó là yêu quái mà sao lại có nụ cười

dễ thương quá xá! Khi cười, mặt nó ngộ ghê! Trong khi tôi đực mặt ra thì nhỏ Thơm cất

tiếng hỏi:

- Anh là cháu dì Sáu hả ?

Thái độ của nhỏ Thơm chứng tỏ nó không nhận ra tôi. Ý nghĩ đó khiến tôi thở một hơi dài

nhẹ nhõm và tôi đâm dạn dĩ hẳn lên. Tôi gật đầu:
- Ừ. Còn Thơm là cháu ông Tư Thiết phải không?

Ánh mắt nhỏ Thơm ngạc nhiên xen lẫn thích thú:

- Sao anh biết tên Thơm? Lại còn biết tên ngoại Thơm nữa ?

Tôi mỉm cười:

- Tôi nghe dì tôi nói.

Nhỏ Thơm à một tiếng rồi lại hỏi:

- Anh ở thành phố mới về phải không?
- Ừ. Tôi về đây nghỉ hè.

Mắt nó long lanh:

- Ở thành phố chắc vui lắm hả ?

Tôi gật đầu:

- Ừ, vui lắm. Quá trời là xe!

Nhỏ Thơm chớp mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.