HẠ ĐỎ - Trang 91

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Như tôi sẽ không nói với nhỏ Thơm hôm nay để khỏi khiến nó bâng khuâng nghĩ ngợi. Tuổi

thơ của những đứa trẻ ở làng Hà Xuyên dường như kéo dài vô tận. Nhạn và Dế thì không nói

làm gì. Ngay cả Thể và nhỏ Thơm, tâm hồn của chúng sao mà trong veo như nước suối ban

trưa. Út Thêm của tôi cũng thế. Tôi tin rằng ngay cả khi đã lấy chồng, tuổi thơ của Út Thêm
vẫn chưa hề kết thúc. Tất cả, trừ tôi.

Nhỏ Thơm lại lay vai tôi:

- Chẳng lẽ về thành phố, anh không nhớ làng Hà Xuyên hay sao ?

- Nhớ chứ.

- Còn Thơm, anh có nhớ không?

- Nhớ.

- Chị Út Thêm nữa ?
- Cũng nhớ.

- Vậy sao anh không trở lại làng?

- Tôi đã nói rồi. Tôi không biết.

Nhỏ Thơm có vẻ chán nản trước thái độ ù lì của tôi. Nó thở dài:

- Nếu hè năm tới anh không về thì Thơm sẽ lên thành phố.

Tôi giật mình:

- Chi vậy ?
- Đi chơi. Đi coi ngôi nhà hai mươi tầng anh kể đó!

Tôi phì cười:

- Tôi nói dóc với Thơm đó thôi! Ở thành phố chẳng có ngôi nhà hai mươi tầng nào cả. Nhà

cao nhất chỉ có sáu tầng.

Nhỏ Thơm khịt mũi:

- Nếu vậy thì Thơm đi coi chiếu bóng. Thơm đi hết hai trăm rạp...

Tôi lại cười:
- Hai trăm rạp đâu mà hai trăm rạp! Ở thành phố chỉ có hai rạp chiếu bóng bé xíu thôi!

Nhỏ Thơm ngơ ngác:

- Chỉ có hai rạp thôi hả ?

- Ừ.

- Thôi, hai rạp cũng được! - Nhỏ Thơm chớp mắt - Thơm sẽ chui vaò hai rạp. Thơm sẽ trình

giấy khai sinh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.