HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 136

Hôm nay tiết trời lạnh quá, lạnh thế này mà mẹ con Lucie ở một căn nhà

trống trải ngay hồ thì chịu làm sao!

Tôi tung chăn ngồi dậy nhìn ra vườn, rồi mặc áo quần định đến với

Lucie.

Vừa xuống hết cầu thang thì người phu trạm đến đưa tôi một phong thư.

Tôi mừng cuống quýt vì biết ngay đó là thư của bà nội tôi ở Huế. Trong đó
có một tấm mandat và một bức thư đầy những lời khuyên răn toi về việc
học. Không có một lời trách móc của người. Tôi cứ yên trí thế nào cũng bị
người thống mạ, vì người phí tổn về tôi nhiều quá: tôi gửi thư luôn luôn để
tống tiền, mà kì thi Tú tài vừa rồi, tôi lại rớt, rớt những hai lần.

Tôi chạy thẳng ra nhà bưu điện, rồi vào Gô Đa mua làm quà tặng Lucie

vài đồ mĩ phẩm, mua cho Nana chục cuốn len, mấy thứ đồ chơi. Lần này,
mới tới cửa, tôi đã lớn tiếng gọi:

- Nana!

Cô bé xinh xắn chạy đến tôi, nhẹ như con bướm. Nana đỡ gói nặng trên

tay tôi, hí hửng vào nhà, gọi mẹ.

Lucie nằm trên giường. Tôi đứng sững ngoài thềm. Nàng vẫy tôi.

Tay tôi bị cóng lạnh, không dám bắt tay Lucie, nhưng nàng cầm tay tôi

kéo ngồi bên gối.

Mắt Lucie thâm quầng và không còn sáng nữa. Môi khô và hơi thở phào

phào. Nàng ốm từ tối qua.

Tôi đứng lên chạy ra vườn xách xe đạp phóng nhanh đi tìm một bác sĩ.

Một giờ sau, bác sĩ đến xem bệnh, tiêm cho nàng. Tôi trả tiền bác sĩ, rồi

mang đơn đến nhà bào chế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.