HẠ TÂN LANG - Trang 53

Ta lại cảm thấy, cho dù nàng có vì riêng ta mà hàng đêm hát xướng,

thì trong lòng ta cũng chỉ có thể tâm tâm niệm niệm duy nhất một người…

“Công tử…” Đầu ngón tay vô tình lướt qua dây đàn, tạo nên một

chuỗi tình tang, Ngọc Phiêu Phiêu có chút kinh ngạc nhìn thần thái hắn đột
nhiên sáng lên như nghĩ ra được điều gì.

Ninh Hoài Cảnh lui một bước, suy nghĩ chốc lát, đuôi lông mày hơi

nhếch lên, mang theo mấy phần giảo hoạt mấy phần gian xảo, đôi mắt đen
láy phản chiếu ánh nến lập lòe.

“Ngọc cô nương có thể vì tại hạ mà giữ một bí mật được không?”

Hoa nương trí tuệ lanh lợi, ôm đàn tỳ bà nghiêng mặt nghe, người

ngoài phòng cười gian giảo như hồ ly, đem nỗi lòng phức tạp giấu sâu trong
đáy mắt.

“Ngày mai, ta muốn cả thiên hạ đều biết, Ninh Hoài Cảnh ta tối nay là

ở trong khuê phòng Ngọc Phiêu Phiêu.”

Mắt thấy Ngọc Phiêu Phiêu vẫn có vài phần khó hiểu, Ninh Hoài Cảnh

cũng không nói rõ thêm, nhếch môi cười, tiêu sái rời đi.

Đi được vài bước, hắn chợt dừng lại, một tay chắp sau lưng, một tay

sờ cằm.

“Ngọc cô nương…” Ánh mắt mang theo một chút tò mò.

“Sao?”

“Nhờ cô nương chuyện đó, ta cũng sẽ có vài phần báo đáp.” Nhãn

thần khẽ động, liền nhớ tới một người khác, Ninh Hoài Cảnh hồn nhiên
không biết, bộ dáng hắn hiện nay hệt như lúc Từ Khách Thu đang cân nhắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.