HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 104

chấp nơi chốn không nhịn được muốn động chân, có người trước tiên hắn
một bước động tay, à không, là động mồm.

“Ơ, đây là chó điên ở đâu ra thế? Cắn người khắp nơi.” Câu này nói

tới trúng tim đen, phản ứng lớn nhất là người trong cuộc, thứ hai là gã bụng
phệ kia, gã ta phẫn nộ quay đầu lại, nhưng sắc mặt trong nháy mắt thay đổi
thành một bộ cười làm lành.

Hạ Tuyền quay đầu lại, người này nhìn cực kỳ quen mắt, nghĩ một hồi

vẫn không nhớ ra được ai, không thể làm gì khác hơn là phân loại anh ta
vào đám người vừa mới ngẫu nhiên nhìn thấy trong tiệc giao lưu.

“Anh nói ai là chó điên.” Mạc Nhã Lệ nghe vậy giọng the thé kêu lên.

“Ai thưa là nói người đó.” Người đến nhún nhún vai, tỏ rõ ý tứ, người

ở đây cũng không phải người trí tuệ đáng lo, đương nhiên nghe được rõ rõ
ràng ràng.

Mạc Nhã Lệ vừa định mở miệng, lại bị gã đàn ông vẫn luôn đứng bên

cạnh tát cho một cái, Mạc Nhã Lệ bụm mặt, gương mặt không thể tin nổi.

“Không hiểu chuyện.” Gã ta trừng mắt với Mạc Nhã Lệ, xoay lại một

mặt nịnh nọt, “Lương tổng khỏe, trẻ nhỏ không hiểu chuyện cãi nhau,
Lương tổng trăm ngàn lần đừng để ý nhé.”

“Đây là đương nhiên.” Lương Lập cười cười gật đầu, thầm nói, tôi

không có gì phải để ý cả, việc này còn chưa tới phiên tôi để ý đâu.

“Vậy Lương tổng chúng tôi đi về trước, ngày khác mời ngài ăn cơm,

Lương tổng phải nể nang mặt mũi đấy.” Gã đàn ông kia cũng là kẻ thức
thời, hiểu rõ ý tứ của Lương Lập, lôi kéo Mạc Nhã Lệ một mặt đờ đẫn
không ở lại lâu, quay người nhanh chóng lái xe đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.