HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 159

“Là em, Hải Mập… Á nhầm, là em Lương Hải đây.”

Nghĩ nghĩ, nhớ ra là thằng bé gặp ở bãi đậu xe kia, Hạ Tuyền cũng

không chán ghét thằng nhóc đó, “Có chuyện?”

“Đi chơi đi, ở nhà mãi tẻ nhạt lắm nha.”

Hạ Tuyền nhíu mày, “Làm sao cậu biết tôi ở nhà?”

“Ặc… Cái này… Đoán ấy mà, Tuyền ca anh mau ra đây đi, không thì

em sẽ rất thảm!!!” Đầu bên kia liên tục nói lắp, đầu tiên là ngữ khí chậm rì
rì, nói đến lời cuối cùng lại tràn ngập bi thảm.

Hạ Tuyền nhíu mày, “Không có tiền.”

“Không cần tiền của anh không cần tiền của anh!!” Chỉ cần anh mang

người đến là đủ rồi, Lương Hải có chút run rẩy liếc nhìn người ngồi đối
diện, nếu như người này mở miệng nói cái gì với ông già nhà cậu, cậu tuyệt
đối sẽ không nhàn nhã, cậu thật thê thảm mà… Lương Hải giống hệt như
anh trai Lương Lập của cậu, đều cực kỳ e ngại cái này.

Tuyền ca à, anh hãy nhanh chóng đáp ứng đi mà… Lương Hải không

ngừng cầu khẩn trong lòng, bên ngoài còn không quên dùng tay giải thích
với người đối diện: Đã nói Tuyền ca thậm chí không nhớ rõ em, bảo em đi
hẹn cũng vô dụng thôi!!!

Người đối diện chỉ nhẹ nhàng liếc mắt, Lương Lập lập tức dùng tư thế

sét đánh không kịp bưng tai thu hồi móng vuốt, ngồi nghiêm chỉnh.

“Được rồi, gặp ở đâu?” Hạ Tuyền suy nghĩ một chút, không nói thêm

gì mà đáp ứng, hắn có thể đoán được đại khái là xảy ra chuyện gì.

“Không vội, em đi đón anh.” Lương Hải mặt mày hớn hở, có thể coi

như đáp ứng nhỉ, vội vàng xông pha đi làm phu xe, khóe mắt lén lút thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.