Từng điểm từng điểm dung hợp, quá trình này cực kỳ chậm chạp, mà Diệp
Thần đã cảm giác không được rồi, lúc hai chủng gien ở bên trong hắn cuối
cùng bộc phát dung hợp, hắn đã hôn mê rồi.
May mắn là trong lúc hắn hôn mê, hai chủng gien đạt đến tình trạng cân
đối, nếu lại tiếp tục tranh đấu lúc hắn đã mất đi ý chí trấn áp, hai chủng
gien sẽ nhanh chóng phân ra thắng bại, cuối cùng làm cho chuỗi gien sụp
đổ, thân thể hóa thành một vũng máu.
. . .
"Ca, ca."
Ánh dương tươi đẹp từ ngoài cửa sổ chiếu rọi đến, Diệp Thần chỉ cảm thấy
toàn thân một hồi đau nhói, còn chưa mở mắt ra liền nghe được thanh âm
quen thuộc bên tai, trong nội tâm không khỏi có một tia kinh hỉ, liếc nhìn
qua thấy một đôi má xinh đẹp động lòng người, mặt mũi tràn đầy quan tâm.
Thành công rồi sao?
Diệp Thần từ trên giường ngồi dậy, kinh hỉ nhìn toàn thân một chút, thấy
trên người không có xuất hiện bộ phận thân thể dư thừa nào, không khỏi
nhẹ nhàng thở ra, chợt cảm thấy trong thân thể có một loại lực lượng chảy
xuôi như dòng nước, chỉ cần ý niệm khẽ động, liền có thể theo ý thức mà
chuyển động.
Diệp Thần nắm chặt lại quyền, mặc dù lực lượng cũng không có gia tăng,
nhưng hắn vẫn rõ ràng cảm thấy trong cơ thể ẩn tàng một cổ lực lượng kinh
khủng, một khi bị kích phát ra, sẽ cực kỳ cường đại!
"Ca, ngươi làm sao vậy?" Muội muội Diệp Trúc cổ quái mà nhìn hắn.
Diệp Thần phục hồi tinh thần lại, bởi vì gánh nặng trong lòng rốt cục giải
quyết, tâm tình rất tốt, cười cười nói: "Không có gì, ngươi tới đưa bữa sáng