HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 741

"Xuỵt!" Mộ Dung Tuyết làm một cái thủ thế, kéo hắn dựa vào vách tường
bên cạnh núp đi, đợi mấy chiếc xe lái qua, mới nhỏ giọng nói: "Đó là chấp
pháp đội, nếu để bọn hắn trông thấy tớ tại ven đường, khẳng định sẽ lại
mách lẽo cha tớ."

"Nàng là trộm chạy đến hay sao?" Diệp Thần ngạc nhiên.

Mộ Dung Tuyết cong miệng lên, nói: "Ai bảo ổng quản nghiêm như vậy,
mỗi ngày chỉ cho tớ chờ trong trang viên, sợ tớ đi ra ngoài căn cứ, tớ mới
không thèm mỗi ngày đều ở địa phương buồn chán kia, hơn nữa tớ là nhân
loại tiến hóa, sẽ không sợ đám quái vật bình thường."

Diệp Thần sờ lên cái mũi nói: "Nói như vậy là phụ thân nàng yêu thương
nàng, bên ngoài quá nguy hiểm, có lực lượng cường đại thì cũng sẽ gặp gỡ
nguy hiểm, không có đảm bảo 100% an toàn."

"Tớ biết rõ, tớ chỉ nghĩ đi dạo một chút. Hơn nữa, tớ cũng không muốn một
mực dựa vào phụ thân, đã lớn như vậy rồi, phải là tay làm hàm nhai." Ánh
mắt Mộ Dung Tuyết có chút quật cường.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, "Nói cũng đúng."

Mộ Dung Tuyết chớp mắt, chợt nhìn về Diệp Thần, nhìn chằm chằm, dáng
tươi cười nồng đậm, trong nội tâm Diệp Thần có dự cảm bất hảo, quả
nhiên, liền nghe Mộ Dung Tuyết hì hì cười nói: "Không bằng, lần sau cậu
ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thì đem theo tớ đi cùng a?"

Diệp Thần cười khổ nói: "Nàng nếu là có chuyện không hay xảy ra, thì ta
cũng không gánh nổi trách nhiệm."

"Không có việc gì, tớ sẽ rất nghe lời." Mộ Dung Tuyết giảo hoạt nói.

Diệp Thần nghĩ nghĩ nói: "Thủ vệ cửa thành có lẽ sẽ không cho nàng đi ra
ngoài đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.