HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 744

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, cảnh ban đêm phía ngoài đen xì như mực,
không có âm thanh gì, tâm Diệp Thần cũng yên tĩnh trở lại, quay người đi
vào phóng khách, dựa vào trên ghế sa lon, ngồi trong chốc lát, cảm thấy
không có việc gì, ngủ cũng ngủ không được, liền đứng dậy tìm hai bình
rượu nho trong phòng, đều là thứ cực kỳ quý báu, là căn cứ thành phố từ dã
ngoài tìm về, ban thưởng cho các vị tướng quân.

Diệp Thần cầm hai cái ly, rót hai chén.

Nhìn qua đem đen như mực, trong lòng có một tia cô tịch, cầm lấy một ly,
đối với một cái ly khác đụng vào, âm thanh thanh thúy trong màn đêm yên
tĩnh vang lên, trong tâm lặng lẽ nói một câu "Cạn Ly", rồi chợt ngửa đầu
uống một ngụm xuống.

Giọt rượu từ trong cổ họng chảy xuống, Diệp Thần lại không có chút cảm
giác nào, quay đầu nhìn ra ngoài, xuất thần trong chốc lác, liền đứng đây, đi
tới bên cạnh cửa, nơi đây để một túi lớn Cơ Hóa Nhục, đây là từ Hổ Nha
Sơn mang về, một tay nhấc lên, vác lên hướng Mạc Phong đi đến.

Cũng không lâu lắm, liền đi tới cửa ra vào chỗ ở Mạc Phong, gõ cửa phòng,
chốc lát sau, cửa mở ra, một nữ tử phục vụ áo trắng, tò mò nhìn Diệp Thần,
nói: "Ngài tìm ai?"

Diệp Thần ngơ ngác một chút, chợt nhìn biển số nhà, xác định không sai,
không khỏi hỏi: "Mạc Phong có ở đây không?"

"Ngài tìm Mạc tướng quân?" Bạch y nữ tử liền nói: "Xin chờ một chút, ta
đi thông báo."

"Không cần, để cho hắn đi vào." Thanh âm Mạc Phong từ trong phòng
vang lên, dùng thể chất bọn hắn, có thể nghe được thanh âm nói chuyện
trong phạm vi mấy ngàn mét.

Nữ tử vội vàng mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.