HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 883

vật tập kích, có thể tưởng tượng được, đến lúc vào cửa di tích thì đã tử
thương vô số.

Tâm tình của tất cả mọi người đều trầm trọng.

Trong quân doanh.

Rất nhiều tướng quân cùng người yêu, thân nhân không có bị virus lây
nhiễm cáo biệt. Lúc virus bộc phát, cũng có một ít gia đình tồn tại nguyên
vẹn.

Trong một chỗ nơi ở, một nam tử trung niên đang cùng thê tử ôm nhau.

"Lão bà, ta rời đi, lần đi xa này phải đánh một trận chiến."

"Anh nhất định phải trở về, em sẽ làm sườn dấm chua mà anh thích ăn
nhất."

"Nếu có thể trở về, anh sẽ thực hiện lời hứa năm đó với em.."

Một chỗ khác.

"Ba ba, ba ba..."

"Tiểu Khiết nghe lời, ba ba rất nhanh sẽ trở về, ta đã nhờ người chiếu cố
ngươi rồi, phải nghe lời ah."

"Ba ba đừng đi, ô ô..."

...

"Anh phải xuất chinh rồi, Phong à, em sẽ chúc phúc cho ta sao?" Thanh
niên nam tử này cầm lấy một pho tượng, trong mắt có một tia trìu mến, pho
tượng này là một cô gái rất xinh đẹp, là bạn gái hắn, chết bởi tai nạn xe cộ,
đã ra đi trong cuộc sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.