HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 943

Diệp Thần nắm huyết hồng chiến đao, đi đến gần bệ đá, dùng mũi đao chọc
vào, thấy không có phản ứng gì, hơn nữa lấy độ sắc bén của cây đao chém
sắt như chém bùn này, vậy mà không đâm phá dc 1 tí gì cả, có thể thấy
được tẳng đá này không phải vật bình thường.

Thân ảnh Diệp Thần nhảy lên trên bệ đá, lập tức nhìn thấy trên cột đá có
mấy hàng nút, như một cái bàn phím, ánh mắt hắn lóe lên, đi tới, mấy hàng
nút này xếp đặt chỉnh tề, phía trên viết cá ký tự: Θεο? , Ψυχ?. . ., đều là cổ
văn Hy Lạp.

"Đây là nút gì?" Lúc này, đám người Nhạc Hằng cùng Chư Cát Phàm đi
tới, trông thấy hàng nút này thì không khỏi ngạc nhiên, tại trên cột đá như
này thế mà có mấy cái nút a.

"Mấy cái nút này để mở gì đó phải không? Chắc không phải là làm điêu
khắc trang trí cho đẹp a?" Mặt mũi Chư Cát Phàm tràn đầy hiếu kỳ.

Mạc Phong bước lên một bước, đến bên cạnh Diệp Thần, tập trung suy
nghĩ, một lát sau trầm ngâm nói: "Đây là một cái chốt mở"

"Chốt mở?" Đám người Nhạc Hằng sững sờ.

Ánh mắt Diệp Thần lóe lên, nói: "Ý ngươi là, chỉ cần án cái nút này là có
thể cứu nữ tử trong cái đại thủy cầu ra?"

"Chuẩn." Mạc Phong gật đầu.

Đám người Bạch Long cười khổ, cái vẹo gì mà chuẩn a?

"Nữ tử này có phải người không, sao mà bị phong ấn chỗ này, hơn nữa thân
thể không có hư thối, dến tột cùng nàng đã sống bao lâu, trải qua bao tuế
nguyệt" Nhạc Hằng nhìn nữ tử trần trụi, nhíu mày nói: "Chúng ta phải cứu
nàng sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.