HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 303

Đoạn Vân Tụ nhìn thấy biểu tình vô cùng chân thành tha thiết của Diệp

Tú Thường, ý trêu đùa cũng biến mất, thay vào đó lại vô cùng cảm động.
Nàng nắm tay Diệp Tú Thường thật chặt, thề với trời nói: “Tổ tiên ở trên,
thỉnh thành toàn cho con cùng Tú Thường! Con Đoạn Vân Tụ xin thề, sẽ
đối xử thật tốt với Diệp Tú Thường một đời một thế, mặc kệ phát sinh
chuyện gì, đều bất ly bất khí, vĩnh viễn cùng một chỗ!”

Diệp Tú Thường nhìn thật sâu Đoạn Vân Tụ cũng rất cảm động, cũng thề

với trời nói: “Tổ tiên ở trên, thỉnh thành toàn cho con cùng Vân Tụ! Con
Diệp Tú Thường cũng xin thề, hội một đời một thế đối Đoạn Vân Tụ hảo,
mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều bất ly bất khí, vĩnh viễn cùng một chỗ!”

“Tú Thường...” vành mắt Đoạn Vân Tụ ngấn lệ.

“Vân Tụ, chúng ta nhất định vĩnh viễn bên nhau!” Diệp Tú Thường cảm

giác mũi mình ê ẩm.

“Nhất định vĩnh viễn bên nhau!”

Đoạn Vân Tụ nắm chặt tay Diệp Tú Thường. Hai người thâm tình ngắm

nhìn lẫn nhau, sau đó cúi đầu bái, liên tục ba lần.

“Này, như vậy có tính là chúng ta tự định chung thân không đây?” Dập

đầu hoàn, hai người đứng dậy, Diệp Tú Thường phá vỡ bầu không khí nặng
nề, cười khẽ hỏi.

“Nàng nói đi?”

“Tính!” Diệp Tú Thường gật đầu, lại nói: “Này, từ hôm nay trở đi ngươi

chính là người của ta rồi!”

“A...!”

“Không đúng sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.