HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 316

coi trọng những người này đâu! Nhưng nghĩ đến Ngụy Thiếu Khiêm, trong
lòng nàng cũng có chút không yên, chỉ là hỉ nộ của nàng tương đối thiển
đạm, không giống Diệp Tú Thường rõ ràng như vậy, huống chi bản thân
cũng không muốn tự gây áp lực cho mình.

Nhưng khi đi tới Huy Châu lại xảy ra một chuyện ---- hành lý của cả hai

bị trộm! Theo lý thì võ công hai người cao cường không thể phát sinh loại
sự tình này, nhưng nó lại cố tình xảy ra. Trong lúc các nàng dắt ngựa đi ở
trên đường trong thành An Khánh, lúc này quan phủ đang truy bắt tù vượt
ngục, đám người một mảnh hỗn loạn, ngươi xô ta đẩy. Một cái bóng xám
chợt lóe lên, hành lý hai người để trên ngựa liền không cánh mà bay mất.
Các nàng tuy muốn đuổi theo, nhưng bất đắc dĩ cái bóng xám kia ẩn vào
đám người liền biến mất không thấy.

Diệp Tú Thường nhìn Đoạn Vân Tụ trầm mặt, vội trấn an nói: “Ta lập

tức đi tìm tiền trang ở nơi này cho bọn họ phái người trong cơ sở ngầm truy
hắn.”

Đoạn Vân Tụ lại nói: “Không cần, người nọ khinh công trác tuyệt không

dưới ta, chỉ sợ có chuẩn bị mà đến, người của tiền trang không phải đối thủ
của hắn.”

“Ngươi là nói người nọ đã sớm chú ý chúng ta?”

“Chỉ có hai loại khả năng, một là hắn coi trọng tiền tài của chúng ta, còn

không là coi trọng kiếm phổ của ta, là vì tiền tài thì tốt rồi, nếu như là vì
kiếm phổ, khó mà suy tính, chỉ sợ phải đợi hắn tới tìm ta.”

“Nhưng là kiếm phổ kia?”

“Không cần lo lắng, ta đã nhớ kỹ.”

Đoạn Vân Tụ nhớ tới ca ca của nàng ở bên tai trong đó nói một câu,

“Nếu kiếm phổ bị đánh cắp, không nên gấp gáp, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.